Viên phòng?
Viên phòng gì cơ?
Người và quỷ làm sao có thể viên phòng?
Đầu óc Dụ Quân Chước trống rỗng, gần như quên mất việc suy nghĩ.
Thân thể nam nhân càng lúc càng áp sát hơn. Bộ hỉ phục đỏ thẫm bị kéo xuống, lộ ra cơ thể cường tráng, rắn chắc. Cằm của Dụ Quân Chước bị bàn tay to lớn nắm chặt, cả người như bị cố định, không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.
Ngay sau đó, bóng dáng cao lớn trước mặt bất chợt cúi xuống, phủ lên đôi môi mỏng của thiếu niên xinh đẹp...
"A!" Dụ Quân Chước giật mình tỉnh dậy, sợ đến mức toát mồ hôi lạnh.
Y đưa tay sờ cằm mình, cảm giác thô bạo và bá đạo trong giấc mơ kia dường như chân thực đến mức khiến người ta ngỡ là thật.
May mắn thay, y biết rất ít về chuyện nam nữ, càng không thể hiểu nổi hai nam nhân có thể viên phòng bằng cách nào. Với sức tưởng tượng hạn hẹp của mình lúc này, y chỉ có thể mường tượng ra cảnh hai người c.ởi quần áo, ôm chặt lấy nhau, rồi hôn môi — đó đã là giới hạn cao nhất y có thể nghĩ đến.
Nhưng y mơ hồ cảm thấy... chuyện này không đơn giản như vậy.
Dụ Quân Chước chợt nhớ tới đêm hôm đó, khi mình uống Lê Hoa Bạch...
Những gì Viễn Châu đã làm với y, rốt cuộc tính là gì đây?
"Ca ca, huynh làm sao vậy?" Chu Dung khẽ giọng hỏi.
"Ta không sao, có làm đệ thức giấc không?" Dụ Quân Chước đưa tay vỗ nhẹ Chu Dung.
"Ca ca, có phải huynh gặp ác mộng không?"
"Ca ca không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xung-hi-vong-phu-ta-song-lai/2707322/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.