Chương 15: Tôi bị phân biệt
“Trong hơn nửa năm bị trầm cảm, Lý Tự Tranh đã trở nên xa cách với anh em chúng tôi một khoảng thời gian dài, tính cách thay đổi hoàn toàn, thực sự khác xa với con người của cậu ấy bây giờ. Nếu anh và cậu ấy không thể hòa hợp, thì hãy để cả hai bình tĩnh một thời gian rồi từ từ tiếp xúc lại.”
“Đúng vậy, nhưng khi còn trẻ, cậu ấy dễ dàng thể hiện cảm xúc, vui buồn rõ ràng, rất chân thật. Nếu như trong lòng cậu ấy không có ai khác, tôi có thể ở bên và cùng cậu ấy trưởng thành.”
Nhưng không có “nếu như” nào cả.
…
Quý Hành Thần và Tạ Kính Đông trò chuyện với nhau một chút khi không có ai ở đó, nhưng không có vẻ cố tình tránh tôi.
Khi tôi quay trở lại văn phòng, Tạ Kính Đông đã vào phòng khách, trùng hợp thế nào mà lại lệch mất cơ hội chạm mặt.
Tôi có chút không vui vì bị giấu giếm, càng thêm tò mò không biết họ đã nói gì với nhau.
Khi tôi đẩy cửa bước vào, Quý Hành Thần đang đứng dựa vào cửa sổ lớn hút thuốc.
Anh mở một ô cửa nhỏ cho thoáng gió, vài sợi tóc trước trán bị gió thổi rối, ánh mắt hướng xuống dòng xe cộ tấp nập bên dưới, bóng dáng toát lên vài phần cô đơn và lạnh lẽo.
ôi vào văn phòng của mình dĩ nhiên không cần gõ cửa, tiếng mở cửa đột ngột khiến Quý Hành Thần giật mình. Khi thấy tôi bước vào với gương mặt lạnh lùng, phản ứng đầu tiên của anh là giấu điếu thuốc ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-theo-duoi-vo-thua-song-thieu-chet/2730863/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.