Thời gian trôi qua thực mau, đảo mắt một cái mà Mục Loan Loan đã cùng Long tiên sinh trong trạng thái thanh tỉnh ở chung ba bốn ngày rồi.
Nàng sau khi hoàn toàn hiểu được Long tiên sinh chính là một con rồng tính tình kỳ lạ như vậy, hiện tại đối với việc phải ở chung với hắn như thế nào đã không còn quá nhiều rối rắm.
Mỗi một ngày ngày, liền bắt đầu bằng màn chào hỏi với anh rồng kỳ cục.
"Long tiên sinh, chào buổi sáng ~"
Được lại một cái gật đầu cao lãnh.
"Long tiên sinh, hôm nay có muốn đổi một loại linh quả mới cho thay đổi khẩu vị không?"
Đổi lấy một cái khàn khàn, "Tùy ý."
"Long tiên sinh, vảy ngươi phơi khô rồi, ta thu lại xong rồi nè."
Lần này anh rồng có hơi ngượng ngùng, người chăn nuôi Mục Loan Loan được một đôi lỗ tai ngượng ngùng run rẩy.
"Long tiên sinh, bên ngoài mặt trời lên cao rồi kìa."
Mục Loan Loan đưa mắt nhìn ra bên ngoài, ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng mây, chiếu vào sân viện đã quét tước sạch sẽ, thoạt nhìn ấm dào dạt. Nàng dừng trong tay đang sửa sang bộ lông lại cho Manh Manh, hướng tới anh rồng đang ngồi trên xe lăn không biết đang làm gì, nói một câu, "Ta đẩy ngươi đi bên ngoài phơi nắng nha."
"Ta nhớ rõ lúc lần đầu mới vừa gặp được ngươi, liền nghĩ nếu là có một ngày có thể tích cóp đủ tiền mua được chiếc xe lăn thì tốt rồi." Mục Loan Loan không chờ đợi hắn đáp lại, lập tức đi đến bên người hắn, đẩy anh rồng ra phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/643289/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.