Tâm tình chờ đợi không sao đè nén được, có lẽ l không muốn bỏ qua bất cứ một giây nào mà Long tiên sinh có khả năng trở về, Mục Loan Loan nằm ở trên giường vẫn không ngủ được.
Cũng may mắn hiện tại nàng đã là tu sĩ tam giai, thân thể tốt hơn lúc vừa mới tới đây rất nhiều, bằng không chỉ sợ cũng lăn lộn không dậy nổi.
Nhưng Long tiên sinh lại không vì nàng đang ngày càng nóng lòng, thống khổ chờ đợi mà trở về, vào buổi sáng ngày thứ bảy, anh rồng vẫn chưa trở về. Mục Loan Loan nhìn sắc trời âm trầm ngoài cửa sổ, cảm nhận được tuyệt vọng cùng cô độc đầy trời.
Nàng nhịn không được một lần lại một lần xem tờ giấy hắn để lại, bàn tay ấn trên ngực, giống như làm vậy là có thể cảm nhận được giọt máu đầu tim kia mà hắn cho nàng.
"Manh Manh, ngươi nói hắn, tại sao còn không trở lại?"
Mục Loan Loan ngồi trên ghế, trong tầm tay đang cầm mấy túi đầy hạt giống hỗn độn, nhìn con chim béo ú nay đã to bằng hai bàn tay nàng lẩm bẩm nói.
"Pi!"
"Pi pi!" Ngắn ngủn mấy ngày, Manh Manh đã từ một con chim vừa nhỏ vừa gầy lớn thành một con chim mập lông màu trắng mịn lớn, khăn quàng cổ cũng không còn thuần tuý một màu nữa, nhưng những cái đốm lông màu đen lại vẫn ngoan cố như cũ.
Chỉ là Mục Loan Loan cảm giác Manh Manh linh động nhiều hơn so với trước, nàng đã có thể từ trong giọng nói nó nghe ra một ít thứ.
Ví dụ như, nó hiện tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/643293/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.