Vân Hề tầm mắt xoay chuyển.
Quả nhiên, Lục Tu Trưng và Đế Cẩn đều hiện lên biểu tình kinh diễm.
Xem xong diễn, Vân Hề mới ý thức được tầm mắt của mọi người đều chuyển tới trên người nàng. Trong đó có vài ánh mắt hơi có chút xem kịch vui.
Thấy Vân Hề ngồi như vậy nhìn mà không có động tĩnh gì, Tịch Thiện nhịn không được nhắc nhở nàng: “Vân mỹ nhân, đến ngài.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vân Hề đón nhận những tầm mắt soi mói đó, thẳng lưng: “Ta sao? Sáng sớm hôm nay đã tặng cho bệ hạ trước lúc lâm triều rồi.”
Đế Vô Thích gật đầu, cũng mở miệng vàng ngọc: “Ừ, trẫm rất thích quà của Vân mỹ nhân.”
Nếu đổi thành những người khác, việc này cũng không có gì, trực tiếp lật qua là được, nhưng cố tình Vân Hề vừa mới dẫm bẹp bẹp vào thể diện của Thái phi.
An Lăng Yến chơi cung đấu lâu như vậy, sao có thể bỏ qua một cơ hội như vậy.
“Không biết Vân mỹ nhân tặng bảo bối gì mà khiến Hoàng đế thích như vậy, ai gia khá tò mò, Hoàng đế không ngại làm mọi người kiến thức một chút.”
Tiểu nha đầu này nhất định là lấy không ra thứ gì tốt, mới không dám để lộ ở trong yến tiệc, để tránh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-va-vai-ac-bao-quan-rai-cau-luong/814829/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.