Nhà họ Văn đưa nàng lại đây, đơn giản là nhìn trúng gương mặt này của nàng, mục đích không thể rõ ràng hơn. Nhưng nàng lại nói bản thân không muốn tranh sủng?
Quả thực là chuyện buồn cười nhất mà Đế Vô Thích từng nghe: “Mặc kệ rốt cuộc ngươi có tâm tư gì, tốt nhất là an phận cho trẫm. Tất cả những gì ngày hôm nay ngươi thấy, nếu để lộ ra ngoài nửa câu, trẫm sẽ cho cả nhà họ Văn chôn cùng ngươi.”
Vân Hề cảm nhận được cả người hắn phát ra lạnh rét và xa cách, ánh mắt khẽ nhúc nhích, lông mi chớp chớp, tóm lại là không mở miệng nữa. Yên lặng xoay người về giường nhỏ mềm của mình, bàn tay móng heo nhéo nhéo Ngọc Long Tuyền treo trên cổ.
“Long Tử, ngươi ngủ chưa?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Long Tử nói thầm.
【 ta không phải phàm nhân như các ngươi, cả ngày chỉ biết ngủ. 】
“Nếu không ngủ được, vậy chúng ta nói chuyện đi, ngươi biết Ma tộc cấm chế trên người chàng ấy là gì không?” Vân Hề không nhảy đến trước mặt Đế Vô Thích làm hắn cảm thấy phiền, nhưng nàng không thể mặc kệ Ma tộc cấm chế trên người hắn.
Long Tử trả lời.
【 nếu ta tính không sai, Ma tộc cấm chế trên người hắn là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-ta-va-vai-ac-bao-quan-rai-cau-luong/814849/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.