Nhưng khi nghĩ đến 50 triệu tiền bồi thường hợp đồng, Kiều Mạn Phàm phấn kích không nổi.
Haiz, suy nghĩ kĩ một chút, bản thân mình cũng thật trải sự đời, cõng cục nợ 50 triệu trên lưng còn có thể bình tĩnh như vậy.
Kiều Mạc Khiêm nhìn cô lúc nãy còn vui vẻ, nháy mắt đã suy sụp, nhíu mày hỏi: “Sao mày không cười nữa, nhận mấy đồ này không vui sao?”
Kiều Mạn Phàm sờ sờ mặt: “Không phải em không cười, mà cười làm phấn trên mặt bị rơi.
”
Kiều Mạc Khiêm quay đầu bỏ đi, để lại cho cô bóng lưng cao lớn và lạnh lùng.
“Tổ tông à, em đang làm gì vậy? Ai bảo em cập nhật Weibo? Còn là hình ảnh đồ ăn ngon chín món? Em muốn khiêu khích cư dân mạng phải không hả?” Sáng sớm, Đình tỷ đã liên tục gọi tới đòi mạng.
“Ai bảo em lên tiếng? Lúc này em nên co đầu rụt cổ, đợi sóng gió qua đi.
” Đình tỷ bất lực, gào khàn cả giọng.
Làm người đại diện của một nghệ sĩ như vậy, nuôi một con chó còn sướng hơn.
Đình tỷ thật sự chẳng muốn quan tâm đến Kiều Mạn Phàm, suốt ngày gây họa, tiền thì không kiếm được bao nhiêu, ngược lại còn làm lông gà lông ngỗng rơi đầy đất, không chịu nghe lời, muốn gì làm nấy,…
Kiều Mạn Phàm để điện thoại ra xa tai một chút, nghiêm túc nói: “Em cảm thấy đồ ăn ngon có thể thu phục lòng người.
”
Mấy món ngon dễ thương như vậy, sao lại cứ phải chém chém giết giết.
Đình tỷ càng nóng nảy, “Em được lắm, bây giờ em dùng tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-bien-thanh-doan-sung/987503/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.