Trong bóng tối, Hạ Hành Khuyết ôm Dư Niên nhưng vẫn không thể ngủ nổi, anh không nhịn được nhếch môi cười.
Tính ra, Niên Niên đã mất trí nhớ gần hai tháng.
Trong hai tháng này, anh và Niên Niên toàn ngủ riêng. Mặc dù anh rất muốn ngủ với Niên Niên nhưng Niên Niên lại ngại, anh không thể ép buộc cậu được.
Không ngờ…
Anh chỉ muốn xem Niên Niên có sợ bão hay không, kết quả là Niên Niên lại ngủ mê mệt, còn tưởng anh sợ nên cho anh vào phòng.
Hạ Hành Khuyết ôm Dư Niên, không nhịn được cúi đầu dùng mũi chạm vào tóc của cậu.
Dầu gội của Dư Niên có mùi sữa nên ngửi được mùi ngọt ngào, sữa tắm cũng vậy, cả một bộ đều thơm phức.
Ngửi sướng chết đi được!
Dư Niên nhắm mắt vỗ vỗ tay anh, cậu nói nhỏ: “Hạ Hành Khuyết, anh sợ lắm cơ mà? Ngủ đi, đừng cựa quậy lung tung.”
Hạ Hành Khuyết dừng lại một chút, anh hỏi nhỏ: “Niên Niên, em còn tỉnh à?”
Dư Niên không trả lời nữa, như thể đã ngủ say, có lẽ vẫn còn mơ màng.
Hạ Hành Khuyết khẽ cười ôm chặt Dư Niên, nhắm mắt lại chuẩn bị đi ngủ.
*
Sáng hôm sau.
Dư Niên đá chân một cái từ giấc mơ tỉnh dậy, mở mắt ra đối diện với ánh mắt của Hạ Hành Khuyết.
Hạ Hành Khuyết đang ôm chặt cậu, vô cùng thẳng thắn nhìn thẳng vào mắt cậu.
Thói quen sinh hoạt của Hạ Hành Khuyết rất tốt, nếu là trước đây thì anh đã phải dậy lúc sáu giờ để đến phòng gym rồi.
Trong biệt thự này cũng có phòng gym. Đọc Full Tại Truyenfull.vision
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-co-con-voi-vai-ac/2719062/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.