Edit: hanthy915 
Thẩm Vọng chưa nói xong đã bị Cố Sanh Sanh thúc vào bụng, ánh mắt tối sầm lại. Không kịp hít thở, Cố Sanh Sanh xoay người ngồi dậy, kéo soạt chăn của anh ra: "Tránh xa tôi ra một chút! Tôi không muốn nhìn thấy anh!" 
Lửa giận bùng lên trong mắt Cố Sanh Sanh, giống như muốn đốt Thẩm Vọng thành tro bụi vậy. 
Thẩm Vọng khó hiểu hỏi: "Làm sao thế? Sao lại giận nữa rồi? Lạnh lắm, đắp chăn lại trước đã." 
Thẩm Vọng vừa nói, vừa đưa tay kéo thử chăn, liền bị Cố Sanh Sanh cào một phát: "Đồ lừa đảo." 
Ánh mắt Thẩm Vọng cứng lại: "Em nói anh là gì?" 
"Đồ lừa đảo!" Cố Sanh Sanh phẫn nộ nhìn chằm chằm anh, "Uổng công lúc nãy tôi tin tưởng anh, anh đúng là kẻ lừa đảo!" 
Thẩm Vọng liếc thoáng qua điện thoại trong tay Cố Sanh Sanh, trong đầu nhanh chóng nghĩ lại, ngày trước hình như mình không có tin tức tình ái nào đâu nhỉ?! Anh bình tĩnh mở miệng nói: "Anh lừa em cái gì?" 
Cố Sanh Sanh trực tiếp giơ điện thoại lên trước mặt anh: "Chứng cứ đây! Anh còn không thừa nhận!" 
Thẩm Vọng tập trung quan sát, sắc mặt bỗng nhiên biến hóa. Hình chụp có hơi không rõ ràng, nhưng chiều cao và góc mặt đó, rõ ràng chính là anh. 
Thẩm Vọng mặc lễ phục, đang khiêu vũ cùng với một cô gái trong bộ váy màu đen hở lưng. Vì góc độ của tấm ảnh, trông anh như đang nhìn cô gái trước 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-sach-toi-lam-nung-voi-lao-dai/280712/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.