......
Cuối cùng xe cũng đến nơi, ô tô đi qua chiếc cổng sắt, nhưng mãi vẫn không thấy dừng lại..
Việt Phỉ ghé vào cửa sổ xe ngó đầu ra bên ngoài xem. "Nhà anh ở trong khu biệt thự à?"
Cố Nguy cũng nhìn ngoài cửa sổ: "Không, chúng ta đã về đến nhà rồi."
Việt Phỉ quay đầu lại nhìn hắn, mặt đầy dấu chấm hỏi: "Hả?"
"Cậu Việt, tính từ cái cửa sắt ở kia, cả mảnh đất này đều là của Cố gia." Tài xế ngồi đằng trước đột nhiên giải thích nói.
Lời giải thích lại làm Việt Phỉ có chút xấu hổ mà cười cười: "Ra là thế."
Cố Nguy thu lại ánh mắt đang liếc ra ngoài cửa sổ, nhìn Việt Phỉ một cái, nói: "Anh ấy là Cố Phương, là người một nhà."
"Ồ." Việt Phỉ không tỏ ý kiến gật gật đầu.
Thật ra Việt Phỉ cũng hơi để ý tới, lúc ở trên xe khi Cố Nguy ngồi khái quát tình hình nội bộ của Cố gia, hắn không nhắc đến câu nào liên quan đến hợp đồng hôn nhân của của bọn họ. Hắn cẩn thận hơn vì có người thứ ba trên xe xuất hiện, chắc hẳn cũng không coi đối phương là "người một nhà", lại nói, "người một nhà" này thậm chí còn không được tin tưởng bằng Đường Duyệt "của hắn". *
*như các bạn đã biết hoặc chưa biết, xưng hô ở trong tiếng Trung cũng chỉ có "ngộ"- "nị" chứ không phân rõ ràng như Việt Nam mình. Ở đây mình vẫn dùng xưng hô "tôi"-"anh" nhưng các bạn có thể hiểu được trong mắt người khác quan hệ của hai người vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-beta-gia-thi-bi-can/2139408/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.