Thẩm Dã quay mặt đi, vẫn là kiên trì: "Thay đi, đừng để quá nhiều người thấy được."
... Đi mẹ anh. Mặt Quý Chu Chu không cảm xúc nhìn Trương Nhã Quyên đắc ý, lướt qua bả vai cô ta lại nhìn thấy Cố Quyện Thư mua trà sữa trở về, lúc này tức giận nghênh đón. Sau khi Cố Quyện Thư nhìn thấy Quý Chu Chu, đầu tiên là kinh diễm một chút, tiếp đó thì thấy được Thẩm Dã và Trương Nhã Quyên.
Thẩm Dã cũng vừa vặn nhìn qua, vừa lúc đối diện với Cố Quyện Thư, tầm mắt của hai người đột nhiên xẹt ra lửa trên không trung.
Trương Nhã Quyên không ngờ còn có thể gặp Cố Quyện Thư, hơn nữa trông anh và Quý Chu Chu căn bản không có tách ra. Tuy bây giờ cô ta đã không thích người đàn ông này nữa, nhưng không có nghĩa cô ta sẽ cảm thấy thoải mái khi thấy hai người ở bên nhau. Sự vui sướng mà lúc nãy Thẩm Dã giúp mình giành váy, nhất thời biến mất hơn phân nửa.
"Cố tiên sinh." Thẩm Dã khẽ cười một tiếng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Cố Quyện Thư nắm lấy tay Quý Chu Chu: "Thẩm tiên sinh."
Nhìn thấy động tác tự nhiên của hai người bọn họ, tim Thẩm Dã chợt đau nhói, nào còn không rõ ràng, vì sao Quý Chu Chu trở lại thành phố A.
"Thật trùng hợp." Thẩm Dã siết chặt lòng bàn tay, mới có thể miễn cưỡng nở một nụ cười.
Cố Quyện Thư liếc anh ta một cái, dắt Quý Chu Chu vào cửa hàng, sau khi để cô ngồi xuống, thì bản thân ngồi xổm dưới đất, cắm ống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-nu-chinh-tieu-bach-hoa/1607637/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.