Chạng vạng, Hạ Kiều tan học về nhà.
Về đến nhà rồi cô không vội vã tiến vào nhà chính, mà kéo một bảo mẫu lại hỏi: “Cô Trần, anh con đang ở bên trong sao?”
Cô Trần gật đầu: “Đúng rồi.”
“Vâng, con biết rồi, cô cứ tiếp tục công việc đi ạ.”
Hạ Kiều mím môi, rũ mắt hít sâu một hơi, sau một lúc lâu mới nện bước, đi đến nhà chính.
Cửa nhà chính đang đóng lại, mới vừa đến gần cô liền nghe được bên trong phát ra một tiếng “Bang” vang dội, như là có thứ gì đó đụng vào tường.
Hạ Kiều nhíu mày, duỗi tay đẩy cửa.
Cửa vừa mở ra, lại bang một tiếng, âm thanh so vừa rồi thanh thúy hơn nhiều, ngay sau đó liền nghe tiếng cười đùa của người lớn lẫn trẻ con.
Hạ Kiều ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện là Quý Dữ và Tiểu Vũ Trụ.
Quý Dữ ngồi trên sô pha, trong tay cầm điện thoại quay video, mà Tiểu Vũ Trụ thì ngồi trong xe học đi, hai cái chân nhỏ chỉa xuống đất, biến xe học đi thành cái máy bay nhỏ, một hồi qua phải một hồi tới trái, trong phòng khách to thế này như cá gặp nước, trượt đi vòng vòng, đôi khi sẽ đụng vào ngăn tủ hoặc tường, bất quá bởi vì xung quanh xe học đi được bao bọc đồ bảo hộ, cho nên không hề có việc gì.
“Qua a ——”
“Yeh ——”
Tiểu Vũ Trụ chơi đến mồ hôi đầy đầu, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh, hiển nhiên là phi thường vui vẻ.
Không lâu sau, Hạ Trụ từ bên trong đi ra, trong tay hắn cầm cái khăn lông, lúc Tiểu Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-omega-phat-hien-minh-mang-thai/2463756/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.