Editor: Tiểu Tinh Thần
(*Chó nhà có tang (丧家之犬) 'sàng jiā zhī quǎn': đầu tiên đề cập đến người có tang lễ, bởi vì chủ sở hữu bận rộn tang lễ và không được cho ăn. Sau này đề cập đến vô gia cư. Ví dụ về những người mất chỗ dựa mà không có nơi nào để nương tựa, chạy tán loạn khắp nơi. Cũng được gọi là tang lễ. Tổng kết lại có hai nghĩa: một là không được quan tâm, hoặc là mất đi nơi nương tựa không nhà để về (nghĩa bóng hoặc đen tùy cách nói)
Sau khi điện thoại vang lên hai tiếng, giọng Cố Tử An lạnh nhạt vang lên: "Sao?"
Tiếng "sao" này thật sự gợi cảm, trong âm cuối kéo dài mang theo móc cắn người, giống như đêm đó cậu hỏi hắn "Có thoải mái không?" tiếng "Ừm" kia cũng giống như vầy.
Kỷ Tịch chỉ cảm thấy trên lỗ tai có một dòng điện trong nháy mắt truyền đến tứ chi khắp người, gãi đến tim, lại nổ tung trong đầu.
Cậu đỏ tai ngay tại chỗ, mắt cong thành một độ cong đẹp mắt, trong giọng nói đều mang theo ý cười: "Cố ca, anh làm gì vậy?" Sắc đẹp đứng đầu, cậu bây giờ cũng không nhớ rõ ý định ban đầu của cuộc điện thoại này, chuyện phá hoại của Trì Tu Minh ban nãy cũng quên sạch không còn một mảnh.
Cố Tử An thờ ơ nói: "Chờ em trả lời tin tức."
Một câu nhẹ nhàng, lại làm cho trái tim Kỉ Tịch đập nhanh hơn một giây, vẻ mặt cậu cười si hán cứng đờ tại chỗ, nghe tiếng hít thở truyền đến từ đầu dây bên kia, dừng một chút, cậu nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-ta-duoc-nguoi-giau-nhat-sung-len-troi/2083847/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.