Editor: Tiểu Tinh Thần
Vào tháng 12, một trận tuyết rơi hiếm hoi ở miền Nam, những cánh đồng lúa mì và trên mái nhà trắng xóa.
Kỷ Tịch mặc một bộ quần áo bông nhàn hạ màu trắng, đang đứng trong sân cầm chổi, quét một lớp tuyết mỏng trên mặt đất.
Cách đó không xa Giang Lục và Tô Tầm còn có khách mời nam mới tới đang hi hi ha ha ném tuyết vào nhau chơi đùa, tiếng cười vừa dễ nghe vừa vui vẻ.
"Tô Tầm, bên cạnh cậu có vũng nước, cậu cẩn thận một chút, đợi lát nữa để giày không bị ướt." Kỷ Tịch cầm chổi lớn, ngữ khí giống như chủ nhiệm lớp dặn dò học sinh đùa giỡn.
"A!" Tô Tầm cúi đầu nhìn thoáng qua đôi giày đầu thỏ lông xù của mình, ném tuyết lên người Giang Lục, tức giận nói, "Hai người kia, hồi nãy là ai đẩy em hả? Giày của em ướt hết rồi, mau trả lại cho em đi." Thấy hai nam sinh vẫn chơi đùa cô, cô dậm chân, bĩu môi nhìn về phía Kỷ Tịch nói, "Tiểu Kỷ ca, anh xem hai người bọn họ không có nhường nhịn em tí nào, còn hay khi dễ em nữa."
Kỉ Tịch cười lắc đầu nói: "Lục Lục, hôm qua không phải anh nói muốn ăn thịt gà nướng hạt dẻ sao? Đã 10 giờ rồi, anh đã bóc vỏ chưa? "
"A, hạt dẻ của tôi đâu!" Giang Lục ném tuyết trong tay, vỗ vỗ ót nói, "Đúng rồi, tôi cho Ngạn Ngạn rồi." Lập tức đi dạo một vòng chung quanh, "Lãnh Ngạn đâu, anh ấy mang theo hạt dẻ của tôi chạy trốn khỏi chương trình đấy à."
"Ngạn ca đang ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-phao-hoi-ta-duoc-nguoi-giau-nhat-sung-len-troi/2083857/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.