"Chép lại." Biên Tấn Nguyên nói ngắn gọn.
"50 từ cơ đấy!"
"Chỉ có 50 từ thôi."
Lục Vân Phi chớp chớp mắt, không hiểu: "Bạn học Biên, vì cớ gì cậu lại đối xử với tôi như thế này?"
Biên Tấn Nguyên điềm nhiên đáp, "Nhận một giọt nước thì phải trả bằng cả nguồn suối, bây giờ đến lúc tôi "trả suối" rồi."
Ai mà cần cậu "trả suối" vào lúc này chứ!!!
"Cậu quên rồi à, cậu đã "trả suối" rồi mà. Lần đánh bóng rổ đó." Lục Vân Phi tốt bụng nhắc nhở.
Biên Tấn Nguyên nhếch môi cười một cái, Lục Vân Phi cảm thấy buổi sáng hôm nay thật là vi diệu, cậu đã thấy Biên Tấn Nguyên cười hai lần rồi.
Rồi cậu nghe thấy Biên Tấn Nguyên nói với giọng điệu bình thản, "Cậu thấy có đài phun nước nào chỉ phun một lần không?"
Lục Vân Phi:...
Lục Vân Phi đột nhiên nghĩ ra, "Trường mình không phải thế sao? Chỉ phun vào lúc chào đón học sinh mới đấy."
"Mỗi năm đón học sinh mới một lần, trường đã tồn tại bao nhiêu năm, cũng đã phun không ít lần rồi."
"Vậy cậu cũng có thể mỗi năm một lần mà." Lục Vân Phi chân thành đề nghị.
Biên Tấn Nguyên thờ ơ đáp, "Cậu còn muốn ngồi chung bàn với tôi vào năm sau à?"
Lục Vân Phi thầm nghĩ, cũng không phải là không thể.
Nhưng miệng vẫn nhanh chóng phủ nhận, "Tôi không phải, tôi không có, đừng có nói bậy."
"Vậy thì im lặng chép lại cho tử tế." Biên Tấn Nguyên kết luận, không cho cậu cơ hội phản bác.
Lục Vân Phi bất đắc dĩ thở dài, nhìn tờ giấy trong tay mình, mỗi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-thien-mieu-tinh-linh-cua-hotboy-truong/691831/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.