Lục Vân Phi yên lặng để cho bà lên tiếng. Dì hắn nói rất đúng, chẳng phải chỉ là tiền thôi sao? Nếu tiền có thể giải quyết vấn đề, thì đó không phải là vấn đề nữa rồi. Ngày mai cậu sẽ cho Biên Tấn Nguyên vay một vạn tám trăm, đập chết cái lão già không có ý tốt này.
Biên Tấn Nguyên nhíu mày, lạnh lùng nói: "Chú hai, đã muộn rồi, chú nên về trước đi."
"Đừng vội, chị dâu, nếu chị không nỡ để Tiểu Nguyên bỏ học thì thế này nhé," Khương Kiến cười nói, "Chị dâu, tôi có một người bạn, mới đây còn hỏi thăm về chị. Hiện tại chị một mình nuôi hai đứa nhỏ, lại đều là con trai, rất tốn kém. Hay là..."
Lời còn chưa nói xong, Lục Vân Phi chưa kịp chửi hắn không biết xấu hổ thì Biên Tấn Nguyên đã đứng dậy, trực tiếp ném bát trà đang cầm vào mặt Khương Kiến.
"Mày làm cái gì vậy?" Khương Kiến với khuôn mặt đầy lá trà, tức giận lau mặt nói.
Biên Tiệp vội vàng che mắt Song Song lại.
Biên Tấn Nguyên trừng mắt nhìn người trước mặt, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, "Dì út, dì và Song Song vào trong nhà trước đi."
Biên Tiệp tính tình hiền lành, đã quen với việc sau khi chồng bà qua đời, đứa cháu mình nuôi từ nhỏ này đã đảm đương nhiều chuyện trong nhà, vì vậy bà bế Song Song đi thẳng vào phòng ngủ.
Khương Kiến đưa tay định ngăn bà lại, nhưng lập tức bị Biên Tấn Nguyên túm chặt.
Biên Tấn Nguyên túm lấy hắn kéo ra ngoài cửa, Khương Kiến tức giận nói, "Mày làm cái gì vậy, tao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-thien-mieu-tinh-linh-cua-hotboy-truong/691852/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.