Biên Tấn Nguyên khẽ gật đầu, bước lên ngồi trên chiếc xe đạp. Lý Nguyên Thanh thì thấy người anh em tốt của mình thật sự bị một chiếc xe đạp chở đi rồi, cảm xúc có chút phức tạp.
Ôn Minh Dịch vỗ vai cậu ta: "Thôi, xe đạp cũng được mà. Vân Phi ngày nào cũng ngồi xe hơi chắc chưa từng ngồi xe đạp nhiều đâu, đúng lúc có cơ hội trải nghiệm một chút."
Đúng như Ôn Minh Dịch nói, Lục Vân Phi quả thật ít khi ngồi xe đạp. Từ nhỏ cậu luôn có tài xế đưa đón. Chỉ có hồi lớp 6, vì tò mò cậu mới tự đi xe đạp nửa học kỳ, nhưng khi đó cũng là cậu tự đạp xe, chưa từng để ai chở, cũng chưa từng chở ai. Giờ ngồi trên xe đạp của Biên Tấn Nguyên, cậu lại còn cảm thấy khá thú vị.
"Cậu lấy đâu ra chiếc xe đạp này thế? Chưa thấy cậu đạp bao giờ hết."
"Vẫn có đấy, chỉ là đầu kỳ học trời mưa suốt nên tôi đi xe buýt."
"Vậy cũng may là hôm nay không mưa." Lục Vân Phi nói: "Nhưng mà Biên Tấn Nguyên, cậu thật sự đã xin nghỉ rồi à?"
"Ừ."
Lục Vân Phi ngồi trên xe đung đưa cái chân còn lành lặn của mình, Biên Tấn Nguyên liếc mắt nhìn rồi nhắc nhở: "Đừng đung đưa, coi chừng chân bị cuốn vào bánh xe đó."
Lục Vân Phi lập tức thu chân lại ngồi ngay ngắn, chẳng qua trong đầu vẫn tính toán vài điều.
Trên đường có rất nhiều học sinh, cũng có người chở người như họ nhưng hầu hết đều là các nữ sinh ngồi sau. Lục Vân Phi nhìn rồi vỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thanh-thien-mieu-tinh-linh-cua-hotboy-truong/691865/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.