Tư Cảnh chụp lấy tay cậu dở khóc dở cười, "Có ai lại đi chủ động đòi quà người khác chứ?"
"Vậy không phải bây giờ cậu gặp rồi đấy sao," Ôn Hi ngẩng cằm biểu tình linh động, sau đó lại đột nhiên phồng hai má bánh bao lên, híp nửa mắt lại thăm dò nhìn hắn, "Đừng nói là cậu không chuẩn bị gì đó?"
Tư Cảnh nhướng mi cố ý ừ một tiếng thật dài, rồi gật gật đầu, "Đúng vậy, không chuẩn bị, nếu không tôi tự đem chính mình làm quà bồi cho cậu nhé.
" Nói xong thậm chí còn rang rộng hai tay, bộ dạng như thế cậu cần cậu cứ lấy.
Ôn Hi vỗ lên cánh tay hắn, "Bây giờ thịt heo rớt giá, tôi mới không cần cậu nha!"
"Học được cách lột da rồi à?" Tư Cảnh véo véo khuôn mặt mềm mại của Ôn Hi, "Sao tôi lại có thể không chuẩn bị quà cho tiểu thiếu gia nhà mình được chứ, cứ từ từ.
"
Rất nhanh, Tư Cảnh đã giơ món quà ra, một cái hộp nhỏ đóng gói rất đơn giản, thậm chí còn không có thắt nơ.
"Cậu như này cũng quá là mộc mạc đi.
" Đáy mắt vui mừng của Ôn Hi rất nhanh đã muốn tràn ra, nhưng vẫn ra vẻ ghét bỏ mắng một tiếng, "Món quà tôi chuẩn bị cho cậu chính là do tôi chọn lựa kỹ càng, ngay cả màu sắc ruy băng đóng gói cũng chọn lựa lâu ơi là lâu, còn cậu thì! "
Lời cậu nói còn chưa nói xong, đã nhìn thấy Tư Cảnh mở cái nắp hộp nhỏ lên, bên trong là thứ gì đó màu đỏ tươi, một chiếc kết Trung Quốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thu-co-chap-truc-ma-trong-sinh/351661/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.