"Đặt tên gì bây giờ?" Vân Khởi bối rối lật từng trang từ điển.
Con đã 10 tháng tuổi rồi, nhưng vẫn cứ gọi là "con", nhìn giống như mình chưa thực sự chú trọng đến đứa trẻ này. Hôm qua bá mẫu cũng gọi điện hỏi tên con.
"Thư." Ngón tay của Vân Khởi dừng lại ở chữ này. Giống như trên Trái Đất, từ "Thư" trong thế giới này cũng mang ý nghĩa là "mỹ nhân", "tốt đẹp".
Con gái của cô bây giờ còn nhỏ, cũng chưa phát triển nhưng ánh mắt và nét mặt đã có chút dáng dấp của mẹ nó. Khi lớn lên, khẳng định con bé sẽ là một đại mỹ nhân mê người, cùng với chữ "Thư" này lại rất hợp.
"Vân Thư, Vân Thư, Vân Thư?" Vân Khởi lẩm bẩm, vẫn cảm thấy cái tên này hình như còn thiếu thiếu gì đó.
Đột nhiên cô nhớ đến tiệm bánh ngọt của Ngô Viên Viên – Tiệm bánh Càng Viên. Vậy thì có lẽ tên của con gái cô cũng có thể kết hợp với tên của mẹ nó.
"Lâm (林),Lâm (霖)." Vân Khởi tìm thấy chữ có âm giống nhau.
* Chữ Lâm đầu tiên (林) là chữ trong tên Lâm Thần.
Trong từ điển, chữ "Lâm" (霖) có nghĩa là cơn mưa dai dẳng. "Vào tháng Giêng của mùa xuân, cơn mưa lớn kéo dài không ngớt. Kể từ đó mọi cơn mưa kéo dài từ ba ngày trở lên đều được gọi là "Lâm" (霖). Bởi vậy "Lâm" (霖) còn có một ý nghĩa mở rộng là ân huệ. Đứa bé này còn không phải là một món quà mà ông trời đã ban cho cô và Lâm Thần hay sao?
"Vân Lâm Thư", ba chữ này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thu-thanh-can-ba-phan-dien-a/258124/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.