Cô suy nghĩ một chút, lông mày cong nhẹ, cười dịu dàng: “Mặc dù anh chỉ có thực lực Tiên thiên cảnh cấp bốn nhưng dù sao cũng là tu sĩ, linh nguyên đã được tôi luyện, hiệu quả hẳn còn tốt hơn cả song tu.”
Lâm Hạo: “...”
Anh ta không phải đồ ngốc, sao có thể không nghe ra ý tứ trong lời nói của cô.
Rõ ràng là cô muốn “Ăn.” anh ta.
Ánh mắt Lâm Hạo tập trung, đối diện với đôi mắt cụp xuống của người phụ nữ, anh ta rùng mình.
Bỗng nhiên hiểu ra——cô không đùa, cô nói thật! Cô thực sự định làm như vậy!
Trong lòng anh ta gào thét với linh trí cấm địa: “Nhanh nghĩ cách đi!”
Linh trí cấm địa hiển nhiên không ngờ mọi chuyện sẽ phát triển thành tình hình như hiện tại, ông ta cũng chưa từng trải qua.
Thấy Lâm Hạo sắp bị ép uống Thanh Liên Ngọc Tủy, trong tiếng gào thét trong lòng Lâm Hạo, ông ta không thể không hiện thân.
“Dừng tay!” Ông ta hét lớn ngăn cản: “Cô làm như vậy không chỉ hủy đi hiệu quả của Thanh Liên Ngọc Tủy mà còn hủy đi sự đột phá của cô!”
“Muốn Thanh Liên Ngọc Tủy phát huy toàn bộ hiệu quả giúp cô đột phá, chỉ có cách tôi nói này. Tôi là linh trí của một vùng đất, sao phải nói dối để lừa cô.”
Thấy cô cuối cùng cũng dừng động tác, linh trí cấm địa và Lâm Hạo đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng chưa kịp thở hết hơi, người phụ nữ lấy ra một tờ giấy cuộn, ném trước mặt Lâm Hạo, nói ngắn gọn: “Ký.”
Lâm Hạo vừa uống vài viên đan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-vao-truyen-mat-the-nu-phu-phao-hoi-chi-muon-lam-ca-man/524786/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.