“Trần Kỳ, cậu đừng nghĩ tốt như vậy.” Cô gái cong cong mày mắt nói, không hề tự ti: “Nhà tôi phá sản rồi, người nhà sức khỏe không tốt, tôi vay tiền đi học đại học, tranh thủ lúc rảnh rỗi đi làm thêm không phải để rèn luyện bản thân, mà là để kiếm tiền trang trải cuộc sống.”
“Cậu đừng có thương hại tôi.” Cô nháy mắt với anh ta: “Nếu cậu thương hại, tôi không dám nhận cái danh bạn cũ này đâu.”
...
Trần Kỳ chỉ thấy người phụ nữ đối diện như đang tỏa sáng, anh ta không nói những lời quá đột ngột, giữ đúng chừng mực.
Hai người trò chuyện rất vui vẻ, bữa cơm này ăn gần hai tiếng đồng hồ.
Trần Kỳ đề nghị đưa cô về nhà, cô vui vẻ đồng ý.
Đến nơi, hai người thuận lý thành chương thêm phương thức liên lạc.
Trần Kỳ lịch sự xuống xe mở cửa xe cho cô, lòng bàn tay chống lên mép cửa, tránh cho cô va chạm, dùng một tư thế rất tiêu sái mời cô xuống xe.
“Tạm biệt.” Cô đứng ở cửa khu nhà cũ, vẫy tay với anh ta, sau đó quay người đi vào cầu thang.
“Tạm biệt.” Người đàn ông tiễn cô gái khuất bóng, quay người lên xe.
Anh ta châm một điếu thuốc.
“Anh Bảy, em thấy chỉ cần anh vẫy tay, người phụ nữ đó sẽ ngoan ngoãn đi theo anh.” Tài xế nịnh nọt.
Nào ngờ lời nịnh nọt này lại nịnh không đúng chỗ.
Lúc này Trần Kỳ đang rất hứng thú với bạch nguyệt quang, anh ta gạt tàn thuốc, nhàn nhạt nói: “Nói năng cho cẩn thận.”
Tài xế nghe ra giọng điệu lạnh lùng của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-vao-truyen-mat-the-nu-phu-phao-hoi-chi-muon-lam-ca-man/524793/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.