Lâm Mạc tựa hồ không nghe rõ câu hỏi của hắn, chỉ mở to đôi mắt mơ màng nhìn lên, bên trong như chứa đựng một loại mật ngọt sóng sánh.
Thấy Mạnh Kỷ Nhung không có động tác gì, cậu nghi hoặc nghiêng đầu dẩu môi, thò tay kéo kéo vạt áo của hắn.
Trong lòng Mạnh Kỷ Nhung dâng lên một cỗ nhiệt hỏa, không kiềm chế nổi mà phun trào mạnh mẽ, hắn như bị hụt chân rơi vào trầm luân mà chưa kịp chuẩn bị gì.
Con ngươi đen kịt như hố sâu không đáy, Mạnh Kỷ Nhung một tay nắm eo Lâm Mạc, kéo cậu áp sát thân thể, một tay còn lại nâng lên vuốt ve khuôn mặt đỏ ửng kia.
Giây tiếp theo, đôi môi hắn chuẩn xác dán xuống, hơi thở nặng nề quấn quít vào nhau.
So sánh với bạn học nhỏ tuổi tiểu Lâm Mạc chỉ biết gặm gặm cắn cắn, Mạnh Kỷ Nhung đương nhiên xứng đáng với danh hiệu nhà giáo nhân dân học 1 hiểu 10, mặc dù trước đây hắn chưa hề có kinh nghiệm thực tiễn nhưng khi thật sự lâm trận lại vô sự tự thông, nhuần nhuyễn trong giây lát.
Hắn dịu dàng mút vào cánh môi hồng nhuận ngọt ngào kia, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập, nhiệt tình dây dưa hưởng thụ khoang miệng ấm nóng còn vương hơi rượu của đối phương.
Hai người liều mạng hút lấy nhau, âm thanh ướt át dính nị vang lên bên tai, nhưng lại bị tiếng nước xối thành công che đậy.
Lâm Mạc dường như không chịu nổi mà hơi ngửa ra sau, lại bị một bàn tay lùa vào mái tóc sau đó ghì sau gáy, chặt chẽ cố định cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-ve-moi-ngay-deu-o-tu-la-trang/453292/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.