Editor: Hải Thượng Minh Nguyệt
Mặc dù sau khi tử vong đồng đội cũng có thể quan chiến và phát giọng nói, nhưng Thẩm Trì không biết vì sao Tiêu Hồi trực tiếp offline.
Nhưng mà thiếu niên cũng không nghĩ nhiều, trong đội ngũ chỉ còn lại hai người là cậu và Nghiêm Tuyết Tiêu, tiếng hít thở của Thẩm Trì vang lên rõ ràng trong tai nghe.
Có lẽ vì quá an tĩnh, lần đầu tiên trong trò chơi Thẩm Trì cảm thấy khẩn trương, cậu nín thở hỏi: "Hôm nay tôi không quấy rầy đến việc học của cậu đúng không?"
Đối phương nhàn nhạt hồi đáp.
"Vẫn tốt"
Thiếu niên nhỏ giọng "A" một tiếng, bỗng nhiên lại không biết nói gì, yên lặng gác súng lên chuẩn bị ngắm bắn, trong ống ngắm x6 xuất hiện mũ giáp của địch nhân đang ẩn trốn sau thân cây, Thẩm Trì chậm rãi ấn bàn phím chuẩn bị xạ kích.
Đột nhiên, cậu nghe thấy Nghiêm Tuyết Tiêu hỏi một câu.
"Cậu không đi học à?"
Ngón tay đặt trên bàn phím của Thẩm Trì bất chợt không ổn định, xạ kích lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, qua một thời gian cậu mới trả lời: "Tạm nghỉ học.
"
Thiếu niên cho rằng Nghiêm Tuyết Tiêu sẽ hỏi cậu vì sao tạm nghỉ học, nhưng đối phương không tiếp tục hỏi tựa hồ chỉ hỏi vu vơ, cậu yên lặng nhẹ nhàng thở ra.
Không khí lại khôi phục trầm mặc, dần dần Thẩm Trì cũng thành thói quen đem lực chú ý đầu nhập vào trò chơi.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-yeu-duong-truc-tuyen-cung-dai-lao-hao-mon-toi-noi-tieng/1071694/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.