Thiếu niên định thần lại, nhìn nhãn hiệu dính trên con chuột, nhạy bén nhận ra có gì đó khác thường. Cậu tra giá đống đồ ăn vặt, một hộp thạch vị nguyên bản có giá mười lăm đô la, khoai tây chiên rẻ nhất đã lên tới tám đô la...
Mặc dù đống đồ ăn kia không ngon thật, nhưng cả thùng chưa tính phí vận chuyển kể ra cũng phải năm trăm đô la Mỹ là ít.
Thế mà cậu chỉ tốn có mười tệ.
Cậu vô cùng nghi ngờ hỏi.
Thẩm Trì: Tôi thử tra giá trên mạng rồi, cộng thêm cả con chuột vào đã là sáu trăm đô la Mỹ, bên mình chỉ bán có mười tệ mà không sợ lỗ vốn sao? Nếu đằng ấy muốn lừa tôi thì trên người tôi gộp lại cũng không có nhiều tiền đến vậy đâu.
Cửa hàng chăm bé con: Lần đầu tiên mở hàng nên chưa quen, bố trí giá cả không đúng lắm.
Thẩm Trì cố nén nỗi hoài nghi trong lòng. Chẳng trách tuy là tiệm mới bán nhưng sản phẩm lại hết hàng nhanh đến thế, làm cậu muốn mua thêm một bao nữa cũng tranh không nổi, suýt chút nữa còn tưởng đối phương là phường lừa đảo.
Người nọ chắc chắn đã thua lỗ mất không ít tiền. Cậu chẳng phải kẻ thích lợi dụng người khác, bèn không chút do dự chuyển thẳng cho đối phương sáu trăm tệ mà mình tích góp được nhờ livestream trong suốt mấy ngày qua.
Thẩm Trì: Tôi chỉ có bấy nhiêu thôi, lần sau nhớ cẩn thận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-yeu-duong-truc-tuyen-cung-dai-lao-hao-mon-toi-noi-tieng/1071744/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.