Chương có nội dung bằng hình ảnh
Đèn tắt, cậu được anh ôm vào lòng mà thiếp đi. Cách một lớp áo ngủ, hai người nằm sát bên nhau. Có chăng là bởi máy sưởi bị bật quá cao, cậu cảm giác nhiệt độ trong phòng ngày một nóng tợn.
Cậu vô thức dịch sang bên cạnh, nhưng Nghiêm Tuyết Tiêu lại ôm cậu chặt hơn nữa. Hơi thở của anh phả vào cần cổ cậu, và chẳng biết liệu đây có phải do cậu tưởng tượng hay không, đôi môi anh như lướt thoáng qua, chậm rãi đến mức khiến làn da nhạy cảm nơi cậu phải run rẩy.
Gắng sức cong người, cậu không dám quay đầu vì chẳng muốn anh phát hiện ra điểm bất thường của mình, chỉ buồn phiền rằng ngày mai sẽ lại phải giặt tiếp ga giường.
Động tác khom lưng của cậu mạnh đến nỗi cảm giác có bờ môi chạm vào cổ kia nay lại càng rõ ràng, như thể từng tấc da thịt đều đang được âu yếm. Thân thể cứng đờ, cậu nghe giọng Nghiêm Tuyết Tiêu vang lên: "Đừng nhúc nhích."
Cậu lập tức chẳng dám cử động nữa. Nghiêm Tuyết Tiêu vùi đầu vào cần cổ bị hôn đến mẫn cảm của cậu. Cậu buộc mình phải nhắm mắt ngủ, trong cơn mơ màng còn nghe được cả tiếng nước vọng lại từ phía nhà vệ sinh.
Sáng hôm sau khi tỉnh giấc, hai mắt cậu thâm quầng. Thấy Nghiêm Tuyết Tiêu đã dậy và rời giường, cậu thở phào nhẹ nhõm, nhanh chân bỏ ga giường vào máy giặt và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-yeu-duong-truc-tuyen-cung-dai-lao-hao-mon-toi-noi-tieng/1071859/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.