15. Chương 15.
Đối với thói quen hay yêu thích của Vưu Lương Hành, Bạch Dao tự nhận là người rõ ràng nhất thế giới, nhưng trước mắt thứ chưa bao giờ xuất hiện trong sinh hoạt của hắn như game làm cô rất kinh ngạc:
"A Lương, em chơi game từ bao giờ?"
Thanh âm của Bạch Dao không nhẹ chút nào, quang minh chính đại hỏi ra, làm biểu tình của Diêu Miêu Miêu ở bên cạnh trở nên cứng đơ, nhìn bộ dạng muốn nói lại không biết mở lời thế nào, đành phải tự chấp nhận sự thật là Bạch Dao trong 1s đồng hồ đã tự làm lộ ra việc cô trộm mở pass điện thoại của Vưu Lương Hành trong vòng mấy tháng qua.
Vưu Lương Hành nói:
"Ngày hôm qua."
Bạch Dao ừ một tiếng, tựa hồ cảm thấy đáp án này nằm trong phạm vi có thể tiếp thu, cô nghiêng đầu nghĩ nghĩ rồi giơ tay nhấn vào trò chơi Vương Giả Vinh Quang.
Diêu Miêu Miêu trợn mắt há hốc mồm nhìn, cô nhìn chằm chằm bóng dáng của Vưu Lương Hành hồi lâu, xác nhận hắn không phản ứng lại, cũng xác thật hắn không để ý đến việc Bạch Dao xem di động của hắn.
Diêu Miêu Miêu đè thấp lại thanh âm nhỏ giọng nói:
"Dao Dao tỷ, hắn không tức giận sao?"
Bạch Dao tùy ý hỏi:
"Tức giận cái gì?"
"Cái kia..... mật mã a."
Bạch Dao cười nói:
"Đương nhiên không tức giận."
Diêu Miêu kinh ngạc thập phần:
"Tính tình hắn tốt như vậy sao?"
Bạch Dao: "Làm sao a? Tính tình hắn rất nóng nảy."
Diêu Miêu Miêu mờ mịt tới cực điểm:
"Vậy thì vì sao....?"
Bạch Dao tươi cười:
"Đương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-lai-han-thanh-vu-em-ngu-dung/2404972/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.