Hôm sau, tôi đúng giờ đi tới Bác Duệ Thiên Vũ, ai dè người ký hợp đồng với tôi không phải là Bùi Thiên Vũ mà là tổng giám đốc Triệu, ông ta bắt tay tôi nói với hàm ý sâu xa: “Tôi mong rằng chúng ta sẽ còn hợp tác dài dài.”
“Vậy tôi chúc hạng mục khai phá của Bác Duệ Thiên Vũ cũng cuồn cuộn không ngừng.” Tôi cười đáp.
Hợp đồng đã ký kết thành công, công ty trách nhiệm hữu hạn kiến trúc và trang trí Lăng Long của tôi chính thức tồn tại có ý nghĩa.
Mặc dù trước mắt mọi thứ đều là cửa sổ sắt Tư Nguyên ở Kinh Thành làm hậu thuẫn cho tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy trọng trách trên người quá nặng nề, bước tiến này quá cao, chỉ cần bước tới là nhận được hạng mục to lớn này ngay nên tôi không thể không thấp thỏm.
Nhưng tôi cũng thầm vui mừng, ngày tháng sau này của tôi và con gái có thể thoát khỏi buồn phiền về chuyện cơm áo gạo tiền rồi.
Tin tức này nhanh chóng công bố ra ngoài, toàn bộ người trong giới đều đang suy đoán rốt cuộc Lăng Long này có lai lịch gì.
Rời khỏi Bác Duệ Thiên Vũ, tôi hơi do dự một lát, cuối cùng vẫn quyết định gọi cho Bùi Thiên Vũ, dù thế nào thì Bùi Thiên Vũ cũng có công trong việc giúp tôi ký được hợp đồng này, để cuộc sống sau này của tôi và con gái khỏi phải lo nghĩ chuyện cơm áo gạo tiền.
Điện thoại đổ chuông một lúc thì đầu dây bên kia mới có người nghe máy, giọng anh hơi khàn khàn: “Nói!”
Anh luôn tích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/1009527/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.