Tôi nhìn thẳng về phía Hạc Lạp.
Cô ta bị tôi nhìn đến mức hơi mất tự nhiên, rất bất mãn lườm tôi, rồi cụp mắt xuống nhìn bản vẽ.
"Quả thật tôi không thể đảm bảo rằng bản vẽ không bị rò rỉ ra ngoài, bởi vì trong tay tôi không chỉ có hạng mục của Bác Duệ Thiên Vũ..." Tôi chẳng hề kiêng kỵ trả lời câu hỏi của Bùi Thiên Vũ: "Chuyện này...!thật sự là do tôi sơ suất."
“Vậy xin hỏi chủ tịch Lăng, còn có ai đã tiếp xúc bản vẽ?” Bùi Thiên Vũ lạnh lùng hỏi.
Lúc này, câu hỏi mang tính chất vấn của anh khiến tôi cảm thấy cực kỳ thân thiết, rõ ràng anh đang khuyến khích tôi nói tiếp.
Điện thoại của tôi khẽ rung lên.
"Tôi đã từng tự tay đưa cho viện thiết kế của Bác Duệ Thiên Vũ để làm mấy tài liệu liên quan như kiểm nghiệm báo cáo, hướng dẫn sử dụng, giấy chứng nhận đạt tiêu chuẩn v.v."
Tôi ăn nói khí phách, còn cố ý nói ra viện thiết kế, để viện thiết kế lên tiếng phản đối.
Quả nhiên, tôi vừa dứt lời đã khiến Dương Công bên viện thiết kế nhất thời bất mãn.
"Chủ tịch Lăng, cô nói vậy là hơi quá đáng rồi đấy.
Sở dĩ hôm nay viện thiết kế của chúng tôi đến tham dự cuộc họp này là để đối chiếu bản vẽ cho các cô.
Tại sao cô lại đá quả bóng này sang viện thiết kế của chúng tôi? Chuyện này không hay đâu? Bản vẽ hạng mục này chưa từng giao cho viện thiết kế của chúng tôi xét duyệt."
Người ở viện thiết kế Bác Duệ Thiên Vũ đều khá kiêu ngạo,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/1009882/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.