Điền Ny như đang nghe nhầm, trừng mắt nhìn Vương Tinh hỏi lại lần nữa: "Tôi không nghe lầm đấy chứ? Cô chắc chứ?"
"Đúng vậy, cô Quý, tôi sẽ làm thủ tục hoàn lại thẻ cho cô ngay." Vương Tinh cũng trở nên cứng rắn, gọi trưởng bộ phận thẻ đến, bắt đầu làm thủ tục.
“Khoan đã!” Điền Ny rống lên: “Vương Tinh, ý cô là sao? Cô hãy gọi bà chủ của các cô đến đây, để giải thích cho tôi.”
“Thật ngại quá cô Quý, cô đừng làm khó tôi nữa, đây chính là ý của bà chủ chúng tôi.” Mặt của Vương Tinh liên tục biến sắc.
"Ý cô là sao? Tại sao cô lại không hoàn cho cô ta?" Điền Ny dứt khoát nổi giận đến mức quên cả hình tượng của mình, đám người phụ nữ đi cùng cô ta cũng tỏ vẻ sốt sắng: "Đúng đó, dựa vào cái gì mà cô lại hoàn lại thẻ cho chúng tôi?"
Điền Ny tiến lên một bước, nhìn Vương Tinh như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta: "Cô có tin, tôi kêu tất cả bạn bè của tôi hoàn lại thẻ hay không?"
"Chị Điền, cô đừng làm khó tôi nữa.
Nếu cô muốn hoàn lại thẻ thì tôi chỉ có thể làm theo lời của cô, ngược lại nếu tôi hoàn lại thẻ cho bọn họ thì tiệm của chúng tôi sẽ phải đóng cửa ngay tức khắc.
Vì thế tôi chỉ có lỗi với chị Điền."
Mặc dù gương mặt của Vương Tinh nghiêm nghị, nhưng bây giờ lại xám xịt tràn đầy bất đắc dĩ.
“Đóng cửa tiệm ư?” Điền Ny không dám tin thốt lên: “Dựa vào cái gì chứ?”
"Bởi vì thẻ của hai cô gái này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/1010005/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.