🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi đóng cửa lại, Lương Thi Nhĩ đứng sau cửa rất lâu, cô không biết sau khi cô nói câu đó Giang Tự Xuyên đã rời đi hay chưa, nhưng cô cũng không muốn quan tâm nữa.

Thực ra cô nên chất vấn anh.

Một đôi tình nhân bình thường nếu gặp phải chuyện như vậy đáng ra phải chất vấn cho rõ ràng, rằng vì sao anh lại ôm người con gái khác, vì sao lại nở nụ cười như thế với cô ấy, vì sao lại thân mật khăng khít đến vậy.

Nhưng cô lại không muốn hỏi.

Không phải không quan tâm, mà là cô chán ghét cảm giác chất vấn này.

 

Cô gần như có thể tưởng tượng được anh chắc chắn sẽ bối rối giải thích rằng họ không phải loại quan hệ đó, chỉ là bạn bè? Chỉ là khích lệ? Sau đó sẽ nói cô suy nghĩ quá nhiều.

Rồi cô sẽ như thế nào đây  Có thể tin, có thể không.

Nhưng cuối cùng sẽ có nghi ky, có vướng mắc.

Quá trình này khó chịu đến mức nào chỉ có chính cô biết, mà cô đã trải qua một lần rồi, không muốn trải qua lần thứ hai nữa.

Tới đây là được rồi.

Cô không nên đặt ra bao nhiêu là yêu cầu, còn khắt khe với anh như thế.

Đêm đó Lương Thi Nhĩ gần như thức trắng, ngày hôm sau đi làm cô phải che khuyết điểm cho vành mắt thâm quầng của mình.

Mấy ngày sau đó, cô không gặp lại Giang Tự Xuyên nữa.

Cô nghĩ, anh vừa trẻ tuổi lại được chào đón nồng nhiệt, có lẽ sẽ nhanh chóng chấp nhận được chuyện này thôi. Dù sao không có cô thì anh vẫn còn rất nhiều lựa chọn khác.

Đồng thời cô cũng không ngừng tự nói với mình rằng chia tay cũng không sao cả, cùng lắm thì sau này cô mất đi một niềm vui, cuối tuần sẽ khá thảnh thơi mà thôi.

Không dây dưa mới là tốt nhất.

“Chị Thi Nhĩ, sao gần đây anh chàng đẹp trai kia không đến nữa.” Buổi trưa cùng mấy đồng nghiệp ra ngoài ăn cơm trở về, Chu Chu hỏi cô một câu.

Lương Thi Nhĩ thoáng sửng sốt: “Gần đây cậu ấy khá bận.”

“Ồ, vậy mà em còn đem theo một số tấm card để trong văn phòng. Em gái em tự in ảnh cậu ấy, nhờ em mang đi ký tên.” Chu Chu nói,

“Khi nào cậu ấy tới lại chị nhớ nói cho em biết với nhé!”

Lương Thi Nhĩ không muốn nói nhiều về chuyện của bọn họ, bèn gật đầu đồng ý.

Trong cuộc họp buổi chiều cô cũng không khỏi thất thần, vất vả lắm mới họp xong đi ra, cô lại gặp Quý Bạc Thần ở công ty.

Từ khi hai công ty hợp tác tới nay, anh ta thường xuyên xuất hiện ở chỗ cô, gặp phải anh ta cũng không còn là chuyện kỳ lạ gì.

“Thi Nhĩ.” Anh ta gọi cô lại.

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-ngan-ay-thoi-gian-luc-manh-tinh/1730339/chuong-46.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Ngần Ấy Thời Gian - Lục Manh Tinh
Chương 46: Chương 46
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.