Hai ngày sau, Phó Nam Quân bị cảnh sát bắt giữ, khi chiếc hộp gỗ nhỏ được mở ra, sự thật về vụ án giết người chấn động dư luận 17 năm trước cuối cùng cũng được làm sáng tỏ, trả lại công lý cho người đã khuất.
10 năm sau, tiết Thanh Minh, không khí cực kỳ trong lành, Từ Trầm dìu mẹ đến viếng mộ Từ Phong, anh còn đốt cuốn nhật ký ấy cho ông.
Trước mộ, một bó hoa bách hợp đung đưa trong gió.
Từ Trầm cầm bó hoa bách hợp lên, đưa lên mũi ngửi nhẹ…
Một cơn gió thoảng qua, khóe mắt anh hơi cay cay.
“Đã 10 năm trôi qua rồi, đi tìm con bé đi.” Mẹ Từ nhìn anh, thở dài: “Lục Miên là một cô bé ngoan, tội lỗi của bố con bé, không nên để con bé phải gánh chịu hậu quả…”
“Con không biết cô ấy ở đâu.” Từ Trầm nhìn dãy núi phía xa, mây trôi lững lờ qua tầm mắt sâu lắng của anh, không hề gợn sóng.
“Chỉ cần có lòng, nhất định sẽ tìm được.” Mẹ Từ thì thầm.
“10 năm rồi.” Có thể cô ấy sống rất tốt, hoặc cũng có thể…
Có thể đã kết hôn rồi, ai mà biết được chứ?
–
Sau tiết Thanh Minh, Mẹ Từ đưa Từ Trầm ra ga tàu, anh mua vé về Thượng Hải.
“Mẹ ở nhà một mình nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.” Anh dặn dò người mẹ tóc đã bạc trắng: “Mẹ chỉ cần ở nhà thôi, đừng ra ngoài bán hàng nữa, nhà chúng ta không thiếu tiền đâu.”
“Con cũng vậy, hàng ngày chú ý chăm sóc sức khỏe, đừng làm việc quá sức.” Mẹ Từ lo lắng.
“Đợi năm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-giac-he-xuan-phong-luu-hoa/533859/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.