🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thịnh Đằng Vi ngồi cạnh Chu Thanh, tay cầm ly cà phê vừa lấy từ quầy, ánh mắt không rời khỏi bàn bi-a nơi Trì Hoài Dã và Kỳ Cảnh đang đứng. Điều cô tưởng tượng đã trở thành hiện thực – hai người họ thực sự gặp nhau và định chơi một ván. Cảnh tượng này khiến cô… phấn khích. Trì Hoài Dã thong thả bôi phấn lên đầu gậy bi-a rồi đặt hộp phấn sang một bên. Hà Húc Đông hỏi cả hai: “Ai đánh trước?” “Anh trước đi.” Trì Hoài Dã nói với Kỳ Cảnh. Kỳ Cảnh cười khẩy: “Tôi sẽ không nương tay đâu, anh chắc chứ?” Anh ta không dám nói mình giỏi đến đâu, nhưng ít nhất cũng có thể đánh ổn định. Trì Hoài Dã chẳng để tâm đến lời khiêu khích của Kỳ Cảnh. Anh tựa người vào bàn bi-a với vẻ lười biếng, thậm chí chẳng buồn nhướng mày: “Tùy anh.” Nói xong, anh thò tay vào túi, lấy ra bao thuốc và bật lửa. Một điếu thuốc được kẹp giữa môi, ánh lửa lập lòe. Khói thuốc cuộn theo hơi thở, càng làm nổi bật đường nét gợi cảm trên gương mặt anh, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nửa miệng. Kỳ Cảnh liếc nhìn anh, cầm gậy bước đến bàn bi-a. Anh ta cúi người, đưa đầu gậy qua lại thử độ chuẩn của bi trắng, chậm rãi quan sát. Vài giây sau, bi trắng chính xác đập vào bi số 6, lăn thẳng vào túi góc phải. Sau cú đánh *****ên, Kỳ Cảnh không còn vẻ thong dong như trước. Gương mặt anh ta thoáng căng thẳng khi liếc nhìn Trì Hoài Dã đang tựa người hút thuốc một bên, rồi lại quan sát vị trí các quả bi trên bàn. Anh ta đi nửa vòng quanh bàn, suy tính xem làm thế nào để cú đánh thứ hai đẹp hơn nữa. Lại một lần nữa cúi người, gậy di chuyển chậm rãi, nhưng rồi lại đứng thẳng dậy, với tay lấy hộp phấn bôi thêm. Thịnh Đằng Vi nhận ra sự do dự của Kỳ Cảnh. Cô thầm nghĩ có lẽ anh ta đang cảm thấy áp lực, không như lúc chơi với cô – khi đó anh ta còn rất thoải mái, chẳng nghĩ ngợi nhiều. Kỳ Cảnh đổi vị trí, đi thêm nửa vòng nữa rồi cúi người, chậm rãi đưa gậy. Bi trắng lại một lần nữa chính xác đánh trúng một quả bi khác rơi vào túi. Ngay sau đó, anh ta di chuyển xuống giữa bàn, thừa thắng xông lên. Một loạt tiếng bi va chạm vang lên, thêm một quả bi nữa rơi vào túi. Mấy cú đánh liên tiếp, Kỳ Cảnh đánh khá nhanh, nhưng những cú sau bắt đầu chậm lại, do dự hơn. Có thể thấy độ khó đã tăng lên đáng kể. Trì Hoài Dã hút liền hai điếu thuốc, thấy anh ta vẫn chưa đánh xong, bèn kéo ghế ngồi xuống cạnh Thịnh Đằng Vi. Thịnh Đằng Vi đang chăm chú theo dõi trận đấu thì bị một mùi hương gỗ nhẹ nhàng pha lẫn khói thuốc phảng phất bên mình làm phân tâm. Cô nghiêng đầu nhìn lên Trì Hoài Dã. “Anh đổi nước hoa à?” Cô buột miệng hỏi. Cô nhớ trước đây anh toàn dùng mùi gỗ mun trầm hương. Không phải là mùi hôm nay không dễ chịu, chỉ là ngửi lên có cảm giác… mang chút ám muội, rất quyến rũ. “Mũi em thính thật.” Trì Hoài Dã khẽ cong môi, hạ mắt nhìn đôi môi kiều diễm của cô, ánh mắt lấp lánh. Thịnh Đằng Vi mỉm cười: “Bạn thân tôi, anh đã gặp rồi đấy, cô ấy là chuyên gia về nước hoa.” “Hóa ra vậy.” Trì Hoài Dã cười hiểu ý. Thịnh Đằng Vi khẽ cắn môi dưới rồi hỏi tiếp: “Đó là loại nước hoa nào vậy?” “loewe001, mùi của buổi sáng sớm.” “Tên nghe lạ nhỉ.” Thịnh Đằng Vi nói. “Anh bị cái tên này thu hút à?” Trì Hoài Dã định gật đầu nhưng lại thôi: “Cũng không hẳn. Chủ yếu là vì câu slogan quảng cáo của nó, thấy thú vị nên mua.” “Slogan là gì vậy?” Thịnh Đằng Vi tò mò. Khóe môi Trì Hoài Dã càng cong lên: “Sau đêm triền miên, là lúc bình minh.” Giọng anh trầm xuống vài phần, vừa từ tính vừa mang chút ám muội. Thịnh Đằng Vi cảm thấy tai mình nóng bừng lên, không biết có đỏ không, vội vàng vén tóc từ sau tai che ra phía trước để giấu đi. Cử chỉ nhỏ này không tránh khỏi ánh mắt Trì Hoài Dã. Anh cười thầm nhưng không trêu chọc cô nữa. Đang chơi bi-a, Kỳ Cảnh ngẩng lên thấy hai người ngồi gần nhau như vậy, mắt híp lại. Trong thoáng phân tâm, gậy đẩy ra ngoài, không trúng bi trắng – một cú trượt. Anh ta sơ suất rồi. Kỳ Cảnh nhìn quả bi trắng đang lăn chậm trên bàn, nhíu mày. Đây là lần *****ên trong suốt thời gian dài chơi bi-a, anh ta mắc phải một lỗi cơ bản như vậy. Anh ta cười tự giễu, đứng thẳng người, cầm gậy nhìn về phía Trì Hoài Dã đang ngồi đối diện: “Đến lượt anh.” Trì Hoài Dã không trả lời, thay vào đó anh hỏi Thịnh Đằng Vi bằng giọng chỉ đủ hai người nghe thấy: “Em nghĩ ai sẽ thắng?” “Tôi không biết…” Thịnh Đằng Vi liếc nhìn Kỳ Cảnh đang đứng bên bàn bi-a. Có vẻ như hai người ngang tài ngang sức, cô không đoán được. “Vậy em hy vọng ai thắng?” Trì Hoài Dã tiếp tục hỏi. Thịnh Đằng Vi nắm chặt ly cà phê, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh.” Cô không muốn nói dối. Như thể hài lòng với câu trả lời, khóe môi Trì Hoài Dã càng nhếch cao hơn: “Tối nay đợi tôi nhé.” Nói xong, anh cầm gậy bi-a đặt bên cạnh, đứng dậy bước về phía bàn bia. Thịnh Đằng Vi nhìn theo dáng cao lớn của anh, lòng khẽ chững lại. Ý gì nhỉ? Tối nay đợi anh? Là muốn hẹn hò sao? Chu Thanh và Hà Húc Đông ngồi đối diện không nghe thấy gì, chỉ có thể đoán mò từ xa. “Cậu nói hai người họ có quá đáng không?” Chu Thanh hỏi Hà Húc Đông. “Anh chàng kia còn đứng đó, thế này không làm người ta tức giận à?” Hà Húc Đông vừa xỉa xong tai, anh ta đặt tay lên đùi Chu Thanh, lười biếng nói: “Có gì đâu, tôi thấy cách Hoài Dã làm vậy được đấy chứ, cho anh ta thấy vẻ khiêu khích đó” “…” Chu Thanh hạ mắt nhìn bàn tay đang tùy tiện chạm lung tung trên đùi mình, nhăn mày ghét bỏ. Anh ta gạt phắt tay Hà Húc Đông ra, bực bội: “Tôi đang nói chuyện nghiêm túc với cậu đấy, cậu vừa xỉa tai hay mũi xong mà còn chà lên người tôi? Ghê không chịu được!” Hà Húc Đông chẳng những không giận mà còn cười không biết xấu hổ: “Thì tiện tay thôi.” Chu Thanh tức giận thúc khuỷu tay vào người anh ta: “Cậu bị bệnh à? Tiện tay cái gì, chà lên quần cậu ấy! Lần sau còn thế, tôi lấy luôn kem Wendy của Hoài Dã bôi cho cậu đấy.” Hà Húc Đông làm vẻ mặt ghê tởm: “Thôi đừng, tôi chịu không nổi mùi đó đâu.” “…” Trong lúc hai người còn đang cãi vã, bên này Trì Hoài Dã đã bắt đầu ra tay. Tiếng bi va chạm vang lên liên tục, rõ ràng. Mỗi khi một quả bi rơi vào túi, Trì Hoài Dã nhanh chóng di chuyển đến vị trí tiếp theo, đánh liên tục. Khác với Kỳ Cảnh, anh hầu như không do dự, hoàn toàn tập trung vào những cú đánh nhanh.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.