Sau khi gây náo loạn một trận với Thịnh Bội Già ở cửa trước, Thịnh Đằng Vi im lặng suốt quãng đường, vẻ mặt rầu rĩ. Lê Sanh nhìn thấy hết trong mắt, định mở lời an ủi nhưng sợ càng nói càng tệ, cuối cùng chỉ biết nắm lấy tay cô, bóp nhẹ như một cách trấn an. Hai người chọn một nhà hàng gần đường Cư Viên, ngồi ở tầng hai cạnh khu vườn hoa, không gian và tầm nhìn đều khá tốt. Bữa ăn này Thịnh Đằng Vi chẳng cảm nhận được mùi vị gì. Bàn bên cạnh có đứa trẻ đang mừng sinh nhật, bố mẹ đang hát mừng sinh nhật cho con, bỗng nhiên Thịnh Đằng Vi thấy cay cay nơi sống mũi, một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài xuống má. Lê Sanh vội vàng rút khăn giấy đưa cho cô: “Hay là mình đổi chỗ nhé? Không ngồi ở đây nữa.” Cô nói câu này trong khi vẫn liếc nhìn bàn bên cạnh. Thịnh Đằng Vi nhận lấy khăn giấy, lau đi những giọt nước mắt đang rơi, lắc đầu: “Cứ ngồi đây đi, dù sao cũng chẳng còn tâm trạng ăn uống nữa.” Lê Sanh thở dài, không nói gì thêm, cúi đầu ăn tiếp mì trong đĩa, nhưng đột nhiên cũng thấy không còn ngon lành gì. Ăn xong, Lê Sanh đề nghị có muốn đi dạo khu trung tâm không, nhưng Thịnh Đằng Vi lắc đầu từ chối, không có hứng dạo phố. Nhưng cô cũng không muốn về nhà. Ngẩng đầu nhìn trời một lúc, cô mới lên tiếng: “Lâu rồi mình không đi bar, hay là qua đó uống vài ly?” Lê Sanh cũng ngước nhìn trời: “Được, muốn uống bao nhiêu cũng được, tớ sẽ đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-huong-hong-cu-cu-mieu/2790302/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.