Một cái áo choàng ấm áp đột nhiên rơi trên vai, ta cuống quít lau khô nước mắt, quay đầu lại nhìn lại, là Mộ Phi Hàm.
"Là Lý Uẩn Đình." Một câu khẳng định chậm rãi, nhìn Thương Hải, trong mắt hắn là sóng nước chẳng xao.
"Ừ." Gật đầu một cái, định xoay người, nhưng vì đứng quá lâu nên hai chân đã chết lặng, mất đi trọng tâm ngã ngồi ở trên bờ cát.
Y phục hoàn toàn bị nước biển làm ướt. . . . . . Trong gió biển. . . . . . Run lẩy bẩy. . . . . .
Một đôi tay ấm áp có lực cứ như vậy đưa đến trước mặt của ta. . . . . .
Nhìn đôi mắt bá đạo kia, giống như đang nói, cầm cái tay này, cũng sẽ không đau lòng nữa, nhưng vĩnh viễn không được rời đi.
Lắc đầu một cái. . . . . .
Hai tay chống đất, tự mình chật vật bò dậy.
Không ngoài ý nhìn thấy chủ nhân của cái tay kia, phất tay áo, xoay người, rời đi.
Cười khổ. . . . . .
Mộ Phi Hàm, ngươi không hiểu.
Chỉ có Lý Uẩn Đình mới cho ta được thôi, ngươi vĩnh viễn cũng không, không cho được. . . . . .
Nếu trong lòng vô tình, cần gì phải làm cho người hiểu lầm đây?
Bên bờ Thương Hải, lều lớn của chủ soái.
"An An!" Một bóng dáng màu tím xinh đẹp cứ như vậy đánh tới.
Một nữ tử xinh đẹp như bạch liên, cứ như vậy ôm ta thật chặt.
"Đình tỷ tỷ, muội rất nhớ tỷ, rất nhớ tỷ." Cái đầu khe khẽ tựa vào đầu vai của Đình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-me-ca-doi-thi-co-lam-sao/452166/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.