Giang cô nương nhanh nhẹn làm thêm một tô đầy nữa cho người Oa kia, còn chưa kịp để gia vị vào đã nghe một âm thanh trong trẻo cất lên:
- Ninh tỷ, cho tiểu đệ một tô lớn nha, cho thêm nhiều dầu cay, tiểu đệ đói bụng lắm rồi.
Giang đại cô nương vừa nghe tiếng thì đã biết là ai đến, nàng cũng không ngẩng đầu lên, gắt giọng:
- Tên tiểu tử thúi nhà ngươi, chờ một chút ngươi cũng không đói chết được, ngay lúc đông khách lại tới hối tỷ tỷ, đúng là quỷ chết đói đầu thai mà.
Nói thì nói vậy, nàng vẫn gắp một gắp mì lớn cho vào trong bát, thêm chút hành thái, hoa hẹ, chế thêm mấy giọt dầu cay làm từ cây thù du, lén nhìn mẹ đang nhóm lửa lò xem có chú ý hay không, rồi thật nhanh lấy một cái hồ lô nhỏ từ trong cái tạp dề màu xanh, mở nắp ra, bỏ chút tiêu vào.
Tiêu ở thời điểm này vẫn còn là thứ tương đối hiếm, giá cũng hơi đắt, ở nơi này những quán ăn bình dân trên phố không phải ai cũng có thể được ăn, tên người Oa bên cạnh nhìn sang với ánh mắt thèm thuồng.
Diện Phiến Nhi và Mã Kiều là hai người mà Dương Phàm quen biết đầu tiên kể từ khi đến Lạc Dương. Hắn ở lại Lạc Dương, tìm một chỗ ở, tham gia ứng tuyển vào phường đinh, đều dựa vào sự giúp đỡ của hai người này, cho nên quan hệ giữa Dương Phàm với hai người rất tốt. Diện Phiến Nhi xem hắn như em ruột của mình, hết sức yêu thương, Dương Phàm thì như thấy ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-mong-giang-son/823025/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.