Ha ha, các ngươi hôm nay xem như gặp được quý nhân! Được rồi, lão tử không cùng các ngươi dông dài, mau cút đi!
Dư Phú thấy những người này quả thật không thể kiếm chác được gì, lại có Dương Phàm thay bọn họ nói tốt, liền rất khẳng khái đồng ýđồng ý.
Bọn tiểu nhị này như được đại xá, vội vàng cúi người chào, nói tạ ơn không ngừng, chẳng qua đại quân người Khiết Đan chắn ngang đường, bọn họ nhất thời còn không đi được.
Lúc này, Phí Mạt lười biếng mở mắt, mới rồi mọi người đối thoại y đều nghe thấy được, chỉ có điều nửa ngủ nửa tỉnh còn có chút buồn ngủ, lười phản ứng.
Lúc này, y nhìn đoàn xe chở than, lười biếng dặn dò nói:
- Người có thể đi, sẽ không làm khó bọn họ, nhưng xe ngựa phải lưu lại! Đem những đồ rách nát trên xe này đều đẩy xuống, Dư Phú a, ngươi đem kia mấy thứ gì đó trên xe đều chuyển lại đây!
- Vâng, đại cữu!
Dư Phú đồng ýđồng ý một tiếng, đem trường đao trong tay vung lên, trừng mắt nói:
- Đã nghe thấy chưa, mau đưa than và bình trên xe xuống, nhanh lên nhanh lên!
Trên xe này tài vật đều là thứ thuộc về vị Cổ Trúc Đình đại thương nhân này, tiểu nhị này cầu mạng sống, nào có cái gì không bỏ được, vội vàng ra sức mang thứ đó từ trên xe mang xuống, nhưng bọn hắn dù sao vẫn nhớ kỹ chính mình nhận tiền của người ta, cũng không dám đẩy bình xuống đến nỗi bị vỡ, bởi vậy đem xuống coi như cẩn thận.
Mấy vị xa phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-mong-giang-son/825225/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.