Hai bóng đen cứ như vậy mà hiện lên trong mắt Thanh Dao, ngân quang lần lượt thay đổi, binh khí va chạm không ngừng. Sau khi nhìn thấy diện mạo của hắc y nhân, tuy rằng Thanh Dao cố găng khắc chế chính mình nhưng nàng không nhịn được mà lắp bắp kinh hãi.
Tóc đen, cặp mắt yêu dị, ma kiếm. . . . . . Rõ ràng chính là Phá Thiên!
Nhưng mà.
Nhưng mà. . . . . . .
Trước mắt Thanh Dao như bị một tầng sương mù che kín, nàng đã không thể phân biệt được có phải mình đang năm mơ hay không. Vì cái gì mà những điều này lại chân thật như vậy, tựa trong sương mù xem hoa, qua nước ngắm mặt trăng.
Hắc y nam tử còn lại kia. . . . . . .
Điều khiến Thanh Dao chân chính giật mình không phải là Phá Thiên, mà là nam tử hắc y đang đối phó với Phá Thiên.
Thân hình của hắn quen thuộc như thế, giống như đã gặp qua ở trong mộng ngàn vạn lần.
Hình dáng của hắn giống như lưỡi dao sắc bén được điêu khắc ra từ vùng cực địa hàn băng.
Ánh mắt của hắn quyết tuyệt lạnh lẽo, không chứa một chút độ ấm cũng như không mang theo biểu tình gì.
Chiếc mặt nạ bằng ngọc đủ để che đi nửa diện mạo của hắn, chỉ lộ ra ánh mắt. Dù là như thế nhưng khi nhìn thấy Thanh Dao vẫn lập tức nhận ra hắn, bởi vì cái tên kia đã từng ở trong đầu nàng quanh quẩn nghìn vạn lần.
Tuyên Ly, Tuyên Ly. . . . . . .
Thanh Dao cảm giác được bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-nam-thang/547897/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.