[Krabby Tỉnh Táo]: Tâm trạng của ngài tốt lắm à?
[Lớp Trưởng]: Ừ, không cho gọi "ngài".
[Krabby Tỉnh Táo]: Ố ồ.
[Krabby Tỉnh Táo]: Thấy hết rồi, cậu thu hồi làm gì nữa.
Không thể không nói, cách Thích Trục và đồ đệ của cậu thu hồi tin nhắn vi diệu giống y nhau.
Nhưng mà lại không phải là một người.
Bé Giảng Ảnh tỉnh táo ngẫm nghĩ một xíu, cuối cùng vẫn đánh một hàng chữ vào khung chat.
[Krabby Tỉnh Táo]: Lớp trưởng à, lúc nãy cậu về phòng rồi làm gì thế?
[Lớp Trưởng]: Ngài tò mò lắm sao?
[Krabby Tỉnh Táo]: Đừng bắt chước cách nói chuyện của tôi!
[Krabby Tỉnh Táo]: Không có ai bảo với cậu là không được dùng "ngài" một cách bừa bãi hả?
Quả nhiên lớp trưởng với đồ đệ của cậu không giống nhau, ít ra thì đồ đệ cũng đã học được khoảng 30% tuyệt kỹ cãi nhau của cậu rồi.
Nhưng mà Giang Ảnh vẫn cứ muốn hỏi xem lúc nãy Thích Trục làm cái gì.
[Krabby Tỉnh Táo]: Tôi tò mò xíu thôi, có chút xíu à. Cậu thích nói thì nói, không thì thôi.
[Lớp Trưởng]: Thỏa mãn cậu.
[Lớp Trưởng]: Sau khi về phòng, đầu tiên là tôi đứng nghe ai đó mắng cái cửa phòng tôi.
[Krabby Tỉnh Táo]: Thôi thôi thôi. Bước này cậu có thể giản lược, không cần báo cáo đâu.
[Lớp Trưởng]: Thế thì không còn gì nữa, về phòng xong thì tôi đi tắm.
[Krabby Tỉnh Táo]: Thế thôi á?
Mặc dù vẻ mặt của cậu lúc đánh chữ có chút bất mãn nhưng giọng nói lại bất giác thả lỏng: "Chỉ thế thôi à?"
Nghĩ kỹ lại thì đây chính là lối sống nhàm chán của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/scandal-cua-cau-dang-yeu-hon-cau-nhieu/2448221/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.