Ánh sáng khuất sau làn mây đen mang một màu sắc u buồn ,trên chiếc giường bệnh…Myn vẫn hôn mê.Căn phòng chứa một nỗi buồn sâu .Một gioijt nước mắt ! Nước mắt sao??Tại sao lại là nước mắt? Giọt nước mắt từ khóe mi Myn nhẹ nhàng rơi xuống.Vì sao?Giọt nuosc mắt tại sao mãi rơi?
Một cảm giác khó tả đã lướt qua chốc lát trong cảnh tượng ấy.Mãi trong mơ,cô vẫn gọi tên 1 người
-Kan..Kan
Sery đến phòng bệnh thay ca chăm sóc,thấy Myn chưa tỉnh nhưng nướ mắt vẫn đầm đìa rơi
-Myn,mày tỉnh lại đi-Sery lay người MYn
Myn dần hé mở đôi mắt đã nhắm lại hai ba ngày nay
-Ôi sao mệt mỏi thế này-Myn uể oải
-Mày không nhớ gì à-Sery đưa khăn cho Myn lau mặt
-À tao nhớ rồi,nhưng tao ngủ mấy ngày rồi-Myn từ từ ngồi dậy
-Mới 2 ngày chứ mấy-Sery
-Hã,2 ngày mà còn chứ mấy,lâu vậy-Myn
-Chờ xíu tao gọi bọn kia đã-Sery
“Yêu không nghỉ phép _Issac 365,only C and DJ Gin”
Bao nhiêu lâu để anh quên từng ngày, thời gian cứ thế trôi qua mau
Nhưng hôm nay anh đã có một người ở bên anh không lo sớm mai
Và anh biết trái tim anh thật lòng muốn mang em về nơi này Babe!
Tin anh đi cho anh thấy nụ cười mà anh mang theo mỗi đêm
Vẫn nói những tiếng yêu kia dù bao lần anh đã mơ
Yêu em thì chẳng cần nghỉ phép đâu babe!
[ĐK]
Giờ lòng chỉ yêu em và yêu em và thế biết đến bao giờ
Từng ngày vội trôi đi vẫn qua đi và mãi chẳng biết khi nào
Ngày bão tố còn về đây không?
Liệu chút nắng có mang em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/se-co-mot-ngay-anh-hieu-em/1960816/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.