- Chị à, phải thi sao ? – Minh Thùy tròn hai mắt nhìn Hiểu Đồng, miệng mím lại kinh ngạc để lộ hai cái cái lúm đồng tiền duyên dáng.
Hiểu Đồng gật đầu. Làm Minh Thùy nuốt nước bọt ớn lạnh. Sắc mặt Đình Ân bỗng tái xanh, hai tay run lên. Cô vẫn biết mình không xinh đẹp bằng Anh Kỳ, lại không nổi tiếng bằng. Cho nên cô cũng chưa từng hy vọng việc có thể giành lại hợp đồng từ trong tay Anh Kỳ, chỉ có chút không cam lòng khi bỏ công sức ra nhiều thế mà bị lỡ mất.
Hiểu Đồng vội nắm lấy tay đang run của Đình Ân siết nhẹ làm cô ngẩng đầu nhìn mình. Hiểu Đồng nhìn Đình Ân ánh mắt thiết tha thành khẩn nói:
- Đình Ân hãy tin mình.
Chính ánh mắt ấm áp và bàn tay mang hơi ấm của Hiểu Đồng làm trái tim e dè của Đình Ân bớt run sợ. Cô nhìn Hiểu Đồng ánh mắt kiên định gật đầu.
- Mình tin cậu.
Cả hai cùng nhìn nhau cười nhẹ, tình bạn của họ còn hơn tình chị em ruột thịt. Họ lựa chọn tin tưởng yêu thương, bảo vệ nhau.
- Nếu nói là thiên thần, vậy thì bộ váy trắng lần trước chị Đình Ân đã đặt sẽ có dịp mặc rồi. Em phải giúp chị trang điểm thật đẹp cho giống với một thiên thần rồi. Chắc là Anh Kỳ cũng sẽ nhờ một nhà thiết kế nổi tiếng ở nước ngoài làm giúp cho cô ta một bộ rồi – Minh Thùy lo lắng nói.
Hiểu Đồng ngồi im lặng không nói gì, vẻ mặt trầm tư suy nghĩ, linh tính bào cho cô biết dường như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/se-de-em-yeu-anh-lan-nua/436211/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.