6 tháng sau , tại London – Anh
6 tháng qua , nó và Diệp chưa lần nào quên đc 2 ng bọn hắn. Nỗi nhớ xâm chiếm vào từng tế bào. Bọn nó không biết làm sao , đành dùng công việc mà quên đi , đêm đến cả 2 lại cùng nhau uống rượu. Cuộc sống của chúng nó cứ thế trôi đi …
1 buổi sáng chủ nhật , biệt thự Phạm Gia Việt Nam
Vũ phá cửa bước vào với vẻ mặt không mấy tốt đẹp.
– Lại sao nữa đây ? Uống rượu hoài k chán hả – Bảo bước ra,lạnh lùng. Từ khi Hân và Diệp đi anh cũng ít nói ít cười nhiều hơn, mặc dù vẫn chăm sóc cho 2 đứa bn.
– Tao xin mày Bảo ạ … Xin mày … Tao biết lỗi rồi , làm ơn cho tao biết Diệp đang ở đâu đi tao xin mày –Vũ hét lên , quỳ 2 chân xuống trc Bảo , nc mắt k ngừng tuôn rơi- Xin mày đấy … cho tao biết Diệp đang ở đâu. Tao sắp chết rồi , không có cô ấy tao thực sự không sống nổi nữa
– Mày làm gì vậy đứng lên đi – Bảo hét , mắt ánh lên tia ngạc nhiên . Vũ là ng mà không bao h quỳ gối xin xỏ ai điều gì – Không phải mày nói vs Diệp rằng mày không cần nó nữa sao ? Mày nói vs Diệp những gì mày không nhớ sao ?
____Flash_Back____
Biệt thự Phạm gia , lúc Hân còn đang ở Hà gia. Diệp về lấy đồ cho Hân, Vũ đang ngồi ở phòng khách
– Tại sao cô lại như thế , 1 ng độc ác như cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/se-mai-ben-nhau/452951/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.