Editor: smizluy1901
Tòng Thiện đẩy cửa đi vào, thấy Hàn Dập Hạo đứng ở ban công, lập tức cười đi tới, nói: "Thì ra là khi còn bé anh béo như vậy, cậu bé béo."
"Đó là anh trổ mã tốt." Hàn Dập Hạo đi tới, ôm eo cô, cúi đầu nhìn cô, ánh mắt thâm tình trước sau như một.
"Không biết ngượng nói trổ mã tốt, trổ mã đến bốn lớp cằm à?" Tòng Thiện vui vẻ, "Ông ngoại đưa cho em xem 'ảnh nude' của anh, ha ha."
"Đẹp mắt không?" Thấy cô vui vẻ như vậy, Hàn Dập Hạo cũng cảm thấy vui vẻ.
"Giống như một bánh trôi thịt." Tòng Thiện nghĩ tới tấm ảnh ấy lại cảm thấy buồn cười, "Tiểu lưu manh đó còn tự mình 'chơi' của mình, cười chết em."
Hàn Dập Hạo nghe rõ ý tứ của cô, lập tức giơ tay của cô lên, đè cô ở trên giường, chặn lại tiếng cười của cô: "Em lại nhìn 'khỏa thân' của anh, cô gái lưu manh này."
"Anh mới lưu manh—" Tiếng kháng nghị của Tòng Thiện càng lúc càng nhỏ, có lẽ là đã quen "vận động sau khi ăn" này, hôn đến động tình, cơ thể từ từ nóng lên, không kiềm được duỗi tay vòng ở trên cổ của anh, tay nhỏ bé còn vụng về giúp anh cởi áo.
Hàn Dập Hạo nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người của hai người, đè cô trên chiếc giường lớn mềm mại, dấy lên từng cơn sóng tình—
Sau cuộc mây mưa, Tòng Thiện mệt mỏi ngủ say, Hàn Dập Hạo vào phòng tắm tắm rửa, trước khi đi, lấy khăn lông lau sạch chất dịch đục giữa hai chân của cô, lại tỉ mỉ dịch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sep-de-dat-mot-chut/1459294/quyen-2-chuong-130-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.