Tôi rất thành thạo đưa ra giấy chứng nhận bị rối loạn cảm xúc của tôi.
Lâm Nghiệp tức giận mắng chửi, anh ta mơ hồ đoán ra được điều gì đó, nhưng anh ta bất lực, vì tôi thực sự bị anh ta k*ch th*ch, điều này hàng xóm có thể làm chứng cho tôi. Hơn nữa, anh ta cũng có tiền án bạo hành gia đình.
Trước mặt mọi người, tôi là vợ của Lâm Nghiệp, dịu dàng ân cần, thậm chí còn không thù không oán mà đưa Lâm Nghiệp đi bệnh viện băng bó.
Sau lưng mọi người, tôi nhốt Lâm Nghiệp ở nhà, dùng roi quất vào cái xương sườn bị thương của anh ta, không cho anh ta ăn, chỉ trong vài ngày, anh ta gầy đi một vòng.
"Xin lỗi, anh sai rồi, vợ ơi, anh sai thật rồi, em tha cho anh đi."
Lâm Nghiệp bắt đầu cầu xin, tôi cười lạnh nhìn anh ta:
"Sai rồi? Sai ở chỗ nào?"
Tôi tốt bụng giúp Lâm Nghiệp soạn tin nhắn xin nghỉ việc, trong thời gian này, anh ta đừng hòng quay lại công ty!
"Anh không nên đánh em, anh sai rồi, em tha cho anh đi." Lâm Nghiệp thảm hại cầu xin tôi.
Tôi dịu dàng v**t v* mặt anh ta, sau đó nở một nụ cười nham hiểm:
"Lúc đó, Tiết Ngưng cũng cầu xin mày như vậy, nhưng mày có tha cho cô ấy không?"
Tiết Ngưng chính là em gái của ông chủ, vợ cũ của Lâm Nghiệp.
Lâm Nghiệp chưa bao giờ nói với tôi về cô ấy, nhưng lúc này anh ta lại nghe thấy tôi nhắc đến cô ấy.
Lâm Nghiệp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/server-nay-ba-may-la-top-1/2894989/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.