“Cô chắc không, Gabrielle?” Colm hỏi.
“Có.”
Gabrielle không thể biết Colm đang nghĩ gì. Cô thì thầm, “Anh có muốn tôi cho anh biết tên bọn họ không? Tôi nhớ hết.”
Anh không hề liếc mắt sang cô khi trả lời. “Không cần nữa. Vào trong đi, Gabrielle, và ở nguyên đó.”
Sự kiềm chế của anh làm cô sửng sốt. Cô biết cơn thịnh nộ hẳn phải đang gào thét qua từng dây thần kinh của anh, nhưng anh không hề thể hiện ra.
Không hề được yêu cầu, Christien chạy đi tìm Braeden, cảm thấy chỉ huy của lãnh chúa nên biết chuyện đang diễn ra.
Khi Lucien cùng Faust hộ tống cô vào trong, Gabrielle ngoái lại nhìn. Colm bước đến trước đám người bị kết tội. Ánh mắt khiếp đảm, chúng giật lùi lại và tản mát xung quanh những chiếc xe bò, chỉ để nhận ra các chiến binh MacHugh trang bị đầy đủ vũ khí đang tiến lên ngọn đồi ngay sau lưng chúng.
Cánh cửa đóng lại đằng sau, và cô trèo lên những bậc thang lên tới đại sảnh. Cô chẳng hề nghe thấy tiếng động gì vọng vào từ bên ngoài – bầu không khí yên tĩnh chết người –không cận vệ nào cho phép cô nhìn ra ngoài cửa sổ. Một giờ trôi qua, một giờ rồi một giờ nữa. Vẫn không hề có tiếng động nào vọng đến. Mặc cho Lucien cùng Faust cố tìm cách làm trệch hướng sự chú ý của cô, nỗi sợ hãi của Gabrielle vẫn dâng lên.
Khi mặt trời lặn xuống, Stephen bước vào phòng. Đi một mình.
“Công nương, đồ đạc của cô đã được xếp vào trong kho chứa.”
“Cám ơn. Ngày mai xem qua cũng đựơc. Anh có biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/shadow-music/1579183/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.