Những ngày cuối tháng 11-1894.
Buổi tối thật buồn.
Holmes đang dùng kính lúp để cố đọc những gì còn sót lại của một câu văn viết trên da cừu, trong lúc tôi say mê đọc một cuốn chuyên luận về phẫu thuật.
Bên ngoài gió gào rú, mưa dông mạnh.
Tôi tới bên cửa số nhìn xuống đường phố vắng tanh.
Những ngọn đèn đường chiếu sáng một mặt đường bùn lầy.
Một chiếc xe ngựa chạy tới, làm nước văng tung toé.
Holmes đặt kính lúp xuống và gấp mảnh da cừu lại:- Thật may mắn là bọn mình không phải đi ra ngoài.
Tôi đã ngán cái trò tìm đoán này: thật tội nghiệp cho đôi mắt! Ồ, có chuyện gì thế?Nổi bật trên tiếng gió vù vù, tiếng móng ngựa đập đôm đốp dọc theo nhà rồi tiếng bánh xe ngừng lại, kêu cọt kẹt khi cọ vào vỉa hè.
Chiếu xe ngựa đậu lại trước nhà chúng tôi.- Ông này muốn gì đây? - Tôi kêu lên khi thấy một người đàn ông từ trên xe bước xuống.- Muốn gì à? Người đó muốn chúng ta.
Và chúng ta muốn những cái áo choàng ngoài, những khăn choàng cổ, những đôi giày cao su và tất cả những gì mà loài người đã phát minh ra để bảo vệ trước thời tiết xấu.
Hãy chạy xuống dưới, và mở cửa ra mau, bởi vì vào giờ này tất cả những người có đạo đức đều đi ngủ cả rồi!Khi ánh sáng ngọn đèn trong gian tiền sảnh chiếu rõ người khách, tôi nhận ra ngay đó là Stanley Hopkins, một thanh tra trẻ tuổi.- Ông ấy có nhà không? - Anh ta ném cho tôi câu hỏi khi bước vào.- Hãy lên đi! - Holmes
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sherlock-holmes-toan-tap/1389994/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.