Edit + Beta: meomeoemlameo.
Đêm đã rất muộn.
Hứa Trích Tinh vỗ vỗ bụi trên mông, đứng dậy: “Anh ơi, em đưa anh về nhé.”
Sầm Phong bật cười: “Em đưa anh?”
Cô vui vẻ gật gật đầu: “Đúng rồi, trong điểm thu hình an toàn lắm, em đưa anh đến dưới ký túc xá, rồi đi bộ một vòng trở về, còn có thể ngắm trăng thêm một lúc.”
Cô nói như vậy, anh cũng không từ chối nữa: “Được, đi thôi.”
Hai người đi bộ về phía ký túc xá, ánh trăng bàng bạc lạnh lẽo kéo bóng họ thật dài.
Hứa Trích Tinh nhảy nhót bên cạnh anh: “Anh ơi, diễn solo anh đã định biểu diễn gì chưa?”
Anh lắc đầu: “Vẫn chưa.” Dừng một chút lại hỏi, “Em muốn xem gì?”
Hứa Trích Tinh: “Gì em cũng xem, cho dù anh không làm gì chỉ đứng trên sân khấu thôi em cũng có thể nhìn không chớp mắt ngắm hai giờ đồng hồ.”
Sầm Phong: “…………”
Hứa Trích Tinh nghiêng đầu ngượng ngùng liếc anh một cái: “Anh ơi, có phải anh thấy em rất mê trai không?”
Anh cắm hai tay trong túi quần, chậm rãi dạo bước, ánh trăng bao trùm thân hình thon dài, có loại khí thế phóng khoáng, giọng nói lại dịu dàng: “Không đâu.”
Hứa Trích Tinh lại bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, tầm mắt nhìn anh cũng không nỡ dời đi một chút, kết quả suýt thì đụng vào cột điện. Sầm Phong kịp thời duỗi tay kéo cô một cái.
Hứa Trích Tinh không đứng vững, mũi đập lên cánh tay anh, đau đến kêu oai oái.
Sầm Phong vừa buồn cười lại bất đắc dĩ: “Em nhìn đường đi chứ”
Cô che mũi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/showbiz-la-cua-toi/673107/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.