Olivia thấy hai quý bà đồng hành cùng mình đã ngồi thoải mái bên một chiếc bàn rộng rãi trong góc của căn phòng chung dành cho khách, đồ ăn thức uống bày trước mặt. Những du khách khác bị kẹt lại do trời mưa cũng tụ tập ở đây. Vài người đang hong mình bên lò sưởi, một số khác ngồi ở bàn, và cũng có những người tranh thủ thời gian nghỉ ngơi để cạo râu hoặc lau giày.
Nàng vốn luôn thích dừng lại ăn uống ở quán trọ. Ở đó người ta gặp được rất nhiều loại người, thuộc mọi tầng lớp, khác hẳn với trong xã hội thượng lưu, nơi ai cũng hao hao giống nhau, và hầu hết mọi người đều có quan hệ dây mơ rễ má.
Thường thường những lần nghỉ chân của nàng chẳng được bao lâu, thế nên nàng hẳn sẽ rất vui khi được nhập vào đám đông ở đây, nếu như lần chợp mắt trên xe ngựa vừa nãy không làm nàng nhận ra mình đang mệt mỏi đến thế nào.
Bình thường phải mất một tuần hoặc hơn để chuẩn bị cho một hành trình dài như thế này. Nàng đã sắp xếp mọi thứ - cho cả nàng lẫn hai quý bà - trong vòng chưa đầy bốn mươi tám tiếng. Việc này khiến nàng hầu như chẳng có thời gian để ngủ.
Đó là lý do vì sao thay vì nhập vào đám đông, nàng lại thuê căn phòng mà người chủ quán trọ cam đoan là tốt nhất trong quán trọ. Nàng vùi mình vào chiếc ghế bành rộng rãi thoải mái trước lò sưởi.
Dù không gian ấm áp và yên tĩnh nhưng tâm trí nàng không thể nghỉ ngơi. Phải rất lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/si-me-va-lieu-linh/405926/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.