10.
Tôi đã ở nhà Đàm Ngộ năm ngày.
Đương nhiên là Đàm Ngộ cũng ngủ ở phòng cho khách năm ngày.
Nói thật là tôi không có cảm giác giống như mình đã kết hôn.
Ban ngày hầu như Đàm Ngộ đều đi làm, tối cũng về muộn, tôi đột nhiên cảm thấy mình giống như một người hình nộm.
Còn trẻ đã phải phòng không gối chiếc, tôi khổ quá đi thôi.
Hôm nay sau khi tan sở, tôi rủ cô bạn thân Đường Đường đi dạo phố chung.
Con người tôi rất khó giữ bí mật, chuyện kết hôn tôi chưa nói cho bố mẹ biết, cho nên hôm này nói thẳng với Đường Đường.
“Vãi, mấy ngày không gặp mà mày đã kết hôn rồi?” Đường Đường kinh ngạc nhìn tôi.
“Được đó nha, cậu kết hôn với người ta khi nào vậy.” Đường Đường có hơi tức giận, nhưng tôi biết là cô ấy đang lo lắng cho tôi.
Thật ra tôi cũng không hiểu lắm, bây giờ nghĩ lại mới thấy quá qua loa, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy thân thiết và yên tâm về Đàm Ngộ.
Tôi cho Đường Đường xem bức ảnh tôi chụp lén anh, “Anh ấy là cảnh sát, không phải người xấu đâu.”
Đường Đường nhìn tôi, “Trông cũng được đấy, nhưng không thể nhìn mỗi mặt thôi được.”
“Mày thích anh ta?” Đường Đường hỏi.
“Ừ, có phải mày thấy tao hơi nhanh không, nhưng tao cảm thấy khi nhìn anh ấy thì có cảm giác yêu thầm như thuở học sinh ý, ừm… Chính là cảm giác này.”
Lâu rồi không hẹn hò, mặc dù cũng có người theo đuổi tôi nhưng thật sự tôi không có cảm giác gì, không muốn chấp nhận tạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/si-quan-dam-tham-yeu/301829/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.