Không biết có phải ào giác hay không, từ trong anh mặt sắc bén của cô, anh ta đọc được sự khinh miệt mơ hồ.
Đồ An Lương không giải thích được nên trong lòng chọt nôi lên sự đề phòng.
Sống trong giang hồ đã lâu, gặp nhiều nguy hiểm ngầm sẽ vô thức dẫn đến cảnh giác.
Tuy anh ta phong lưu, nhưng chưa bao giờ liều mạng vì phụ nữ.
Lúc này, Đồ An Lương thăm dò kĩ Lê Tiếu, phất tay với vệ sĩ bảo họ nhường đường rồi bước lên bậc cấp, dừng lại trước mặt Lê Tiếu.
Anh ta vừa tính lên tiếng thì bạn gái bên người không chịu bị bỏ mặc, giẫm giày cao gót đuổi tới: "Anh Lương, anh làm gì thế?"
Ngay lúc này, Lê Tiếu chớp mắt, gắng nén du͙ƈ vọиɠ muốn ra tay.
Vì Đồ An Lương có cặp mắt hổ khá giống với Trọng Cửu Công.
Cũng vì cô đã hứa với thầy sẽ không tiếp tục điều tra.
Lê Tiếu lạnh nhạt nhìn người đàn ông đang mềm mỏng với bạn gái, lặng lẽ bước xuống bậc thang.
Ngay lúc đi qua vệ sĩ cản đường và Đồ An Lương, cô liếc mắt sâu xa nhìn cổ tay gã, đáy mắt lạnh lùng.
"Đợi đã!" Ở phía sau, Đồ Án Lương gọi Lê Tiếu, vì anh ta cứ cảm thấy sự xuất hiện của cô hoàn toàn không phải tình cờ.
Nhưng đáp lại anh ta là bóng lưng lạnh nhạt thờ ơ.
Bốn vệ sĩ trố mắt nhìn nhau, một người trong đó tiến đến hỏi: “Anh Lương, muốn chúng tôi đưa người về không?"
Ánh mắt sắc bén của Đỗ An Lương vẫn dõi theo Lê Tiếu, anh ta lắc đầu nói: "Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-cung-chieu/2347286/chuong-169.html