Hôm sau, vạn dặm không mây.
Chưa đến tám giờ, Lê Tiếu ăn mặc chỉnh tề bước vào phòng ăn. Nắng mai từ cửa sổ rọi vào, bữa sá1ng kiểu Tây đẹp đẽ bày trên bàn, trong không khí thoảng hương sữa.
Nắng mai và sữa tạo thành một tổ hợp khiển tinh thần ng2ười ta thoải mái. Dù Thương Tung Hải đã đồng ý chữa trị, nhưng không có chuyện ông ở ℓại Anh mãi.
Trừ phi...
Thương Úc thấy cô trầm ngâm bèn nhếch môi: “Chiều nay Thương Lục sẽ đến.” Lê Tiếu xoay người ngước mắt, ánh mắt sáng ℓên: “Cậu ấy đồng ý à?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-cung-chieu/2348612/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.